Chủ đề: Cựu binh dân kế toán
-
04-11-2008, 05:40 PM #1Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Cựu binh dân kế toán
Mấy bác mấy cô kế toán đã từng tham gia lính, dù mới vài tháng, vài năm hay lâu hơn nữa, có chút gì kỷ niệm một thời..... hãy đem lên đây cho anh em xem tý đi! Chuyện vui, chuyện buồn, tình bạn tình yêu của lính, tất tần tật .....
View more random threads:
-
04-11-2008, 06:00 PM #2Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Cựu binh dân kế toán
Ấy sao bác "bửa" nhanh thế.
Em đang xin chỉ thị của các cấp lãnh đạo vể mục tâm sự người lính mà.
Các lãnh đạo đang họp và sẽ có những chỉ đạo đúng đắn hợp với chủ trương đường lối của ... nội qui về trường hợp này.
Bác làm nhanh quá.
Thôi thì cứ "tiền trảm hậu tấu" vậy bác nhỉ hehehhehe
Mời bác "bửa" trước một phát xem nào
-
04-11-2008, 10:12 PM #3Junior Member
- Ngày tham gia
- Nov 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Cựu binh dân kế toán
Gửi bởi Baocông
-
04-11-2008, 10:22 PM #4Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 20
Ðề: Cựu binh dân kế toán
Gửi bởi dongminhkh
Nói về kỷ niệm đời lính thì em có nhiều lắm hehehehh
Kể ra đây thì chắc phải đến tết mới hết ấy chứ.
Nên thôi bác kể trứơc đi vậy :hurray:
Ưu tiên chuyện tình nhé bác
Mời bác nào
-
04-12-2008, 02:58 PM #5Junior Member
- Ngày tham gia
- Nov 2015
- Bài viết
- 7
Ðề: Cựu binh dân kế toán
Tui nhập ngũ đợt đầu năm 1983, huấn luyện ở Đông tác Tuy hòa. Đây là thời kỳ mà sau này tui được biết là Polpot hoạt động mạnh trở lại, và lính của mình ở K thương vong không ít, thôi, cái này để sau tui sẽ kể. Còn chuyện nhập ngũ thời đó có nhiều chuyện để nói lắm, như trường hợp của tui, tốt nghiệp 12 năm 81 không thi ĐH vì gia đình hồi đó nghèo quá, không có tiền cho tui đi thi, mặc dù đó là mơ ước lớn nhứt trong đời tui (cũng như bao các bạn trẻ khi vừa rời khỏi ghế nhà trường phổ thông với những ước mơ hoài bão trong đầu) và cũng là của cha mẹ. Không tiền đành chịu, bạn bè đi thi đến chia tay mà cứ nhìn nhau không nói nên lời, vỗ vai, nắm tay nhau thật chặt mà miệng mồm cứ méo xẹo, cổ họng tự dưng như có ai bóp lấy.....Nhiều đêm sau đó, tui không cách gì ngủ được, tủi thân cho mình, cho số phận của mình và cho cả cái gia đình thân yêu nhỏ bé của mình, nước mắt cứ trào ra, lặng lẽ.... Mẹ tui biết, cứ hằng đêm lại đến bên tui, động viên và săn sóc cho thằng con trai yếu đuối của mẹ. Bây giờ, mẹ đã đi xa, về với cõi vĩnh hằng, nhưng những ký ức về mẹ thì mãi mãi vẫn trường tồn trong tui, không bao giờ phai nhạt. Khoảng 6 thangs sau, tui xin được công việc làm ở huyện, vì thời đó, thanh niên có trình độ 12 thì cũng còn ít, nên cũng dễ xin việc làm. Làm việc ở phòng TK, công việc cũng nhàn nhã, sáng tới cơ quan, ghi chép ít chữ xong thì ngồi tán phét tào lao cho hết buổi rồi về. Hồi đó tui là thanh niên mới lớn, nhỏ nhứt trong phòng nên được mấy anh, mấy chi trong phòng cưng chiều lắm, nhưng cũng bị sai vặt nhiều lắm. Trong thời gian này, tui vẫn cố gắng đem theo sách vở cố công ôn luyện để tìm cách đi thi ĐH tiếp, vì dù sao mong ước được đặt chân lên giảng đường ĐH là mong ước cháy bỏng và thiêng liêng nhứt của tui lúc đó. Nhưng mà..... lại nhưng, đời đâu có ai học được chữ ngờ, phải không các bác, tui được gọi khám tuyển NVQS. Thời đó, các cơ quan có CBCNV là thanh niên thì phải đăng ký khám tuyển và đi làm NVQS. Tui dính chấu! Đến ngày khám tuyển, tui lặng lẽ đi và khám, kết luận sức khỏe của tui: A2. Mà cũng buồn cười lắm, bác nào trải qua cái vụ này thì biết, trong hồ sơ CNV của tui, chiều cao chỉ có 1,59m nhưng trong hồ sơ khám sức khỏe NVQS thì tui được tăng thêm 5,1cm hihihi....chắc đi làm NN nên cao thêm. Đến tháng 1 năm 1983 tui nhận được quyết định nhập ngũ. Lại những đêm mât ngũ nữa lại đến với tui: có báo cho cha mẹ tui biết hay không? Và chính tui cũng không ngờ là cha mẹ tui đã biết trước rồi, mẹ tui thương con, nằm khóc rấm rứt trong phòng, còn ba tui thì uống trà hút thuốc cả đêm......
Thôi, để hôm sau tui viết tiếp các bác nha, bi giờ đi làm đã, không thì xếp trừ lương, vợ mắng.....
-
04-12-2008, 05:35 PM #6Junior Member
- Ngày tham gia
- Dec 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Cựu binh dân kế toán
Câu chuyện của bác mang nặng tâm tư về gia đình chứ chưa mang âm hưởng đời lính.
Lại chờ bác viết tiếp.
Trong khi chờ em làm phát về mở màn đời lính của em.
Tốt nghiệp ĐH rồi đi làm ở một Doanh nghiệp kinh tế đảng, tuổi trẻ, háo hức cống hiến và chứng tỏ bản lĩnh như một chú ngựa non háu đá.
Kết quả là vẫn nhận lương nhưng ngồi chơi xơi nước hết ngày về ==> Chán phèo
Nhận giấy khám NVQS và cũng y như những tiền lệ trước, thi đâu đậu đấy ==> Sức khỏe A1 thế là tạm rời cái máy vi tính để ôm cây súng.
Khóa huấn luyện tân binh năm ấy đặt tại ngã ba Thái Lan. Có một khu căn cứ quân sự cũ của ngụy để lại có tên là Đồi Mã Ngụy - Ở đây tập hợp khỏang 20.000 mộ của lính và sĩ quan cộng hòa tử trận trong tết Mậu Thân và ở các chiến trường đâu đó đưa về.
Sáng đầu tiên: Nóng nực, nhảy vào cái hồ nước mát rượi sau doanh trại tắm cho thỏa thích. Sĩ quan tiểu đoàn phát hiện cười hiền lành và phán một câu
- Đây là cái hồ để tắm xác cho binh lính tử trận trước khi đem lên đồi chôn đấy
Giời ạ. Sao các bố không nói sớm. Trời nắng mà đổ cả mồ hôi
Tối hôm đó: Phiên gác trực đầu tiên trong đời quân nhân.
Ôm súng ngồi mơ màng thì nghe tiếng bước chân lịch bịch. Mở mắt ra quan sát thì .. trời ơi .. gì thế này, không thể tin vào mắt mình được.
Trong cái lạnh của đêm khuya và cái lạnh của hơn 20.000 ngôi mộ phả vào, hiện ra trước mắt là 4 người lính cảnh vệ với quân phục chỉnh tề nhưng lại ....không có đầu. Mỗi người hai tay cầm cái đầu của chính mình và oai phong tiến về phía chòi gác của BAO mang theo làn hơi lạnh thấu xương.
Một thằng lính mới thì xử lý trường hợp này như thế nào. Lúc ấy hình ảnh cái hồ tắm xác mà mình vừa bơi trong ấy hồi sáng hiện về ......
Thế là ........
Thôi đang bận để tí kể tiếp. heheh
-
04-12-2008, 05:49 PM #7Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Cựu binh dân kế toán
Phát pháo đầu tiên của anh đã lôi cuốn được tôi rồi đấy. Tôi nhỏ hơn anh 3 tuổi (1966), đã lâu lắm rồi trạc tuổi tứ tuần ít nghe có người thổ lộ tâm sự. Ở độ tuổi này, có lẽ người ta thường nhốt những cảm xúc ở trong "bụng", nhìn đời qua cái "lỗ mắt" và "ngậm miệng mà tặt lưỡi". Tôi cũng là dân kế toán. Tôi sẽ chờ bài tiếp sau của anh, hấp dẫn đấy.
Kính mong, các cấp lãng đạo của diễn đàn thương tình cho cái nhu cầu thực tế phát sinh ở anh - em mà duyệt thông qua chương trình này ! Hì Hi Hì !
-
04-12-2008, 05:53 PM #8Junior Member
- Ngày tham gia
- Nov 2015
- Bài viết
- 10
Ðề: Cựu binh dân kế toán
Gửi bởi minhnhat
Rất mong sự hưởng ứng nhiệt tình của bác.
Lại trả lời cho bác biết là lãnh đạo đang họp nên chưa có TT hay Chỉ thị nào.
Nhưng sẽ sớm thôi bác ạ.
Chúc bác vui
-
04-12-2008, 06:08 PM #9Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Cựu binh dân kế toán
Mở bài mà bác hehehe......
Tiếp nha: Thế rồi cái ngày lên đường tòng quân nhập ngũ cũng đến, không như bây giờ tân binh được đón tiếp trọng thể chu đáo, cái gì cũng được phát trước, tụi tui khi đó được anh chị trong cơ quan đưa đến nơi tập trung để lên đường. Mọi người chúng tui khi đó tâm trạng buồn lắm, đứa không vợ con người yêu như tui thì không nói làm gì, những người đã có người yêu hay đã có vợ rồi thì mới là khổ, người yêu, vợ con cứ khóc hu hu, ôm lấy nhau mà khóc; tui ở ngoài nhìn những cảnh đó cũng không cầm được nước mắt. Cha mẹ tui khi đó không đi tiễn con, mà chỉ ở nhà, nhưng tui tin chắc là họ cũng đang còn cắt ruột cắt gan trong lòng và tui cũng không muốn nhìn những người thân của mình trong tình cảnh ấy. Chỉ có người chị của tui và mấy đứa em còn nhỏ của tui đi tiễn mà thôi. Anh tui thì cũng đang tại ngũ ở Đắc lắc. Rồi bắt đầu đọc tên từng người lên xe, mỗi người xách một túi tư trang cá nhân hồi hộp chờ đến tên mình, leo lên xe trong tiếng khóc lóc của người thân. Tạm biệt nhé, những người thân yêu nhứt của tui, hẹn nhất định sẽ có ngày về, tui lên xe với những hình ảnh đó và tâm nguyện đó.
Xe chở chúng tôi đến quân trường vào buôi trưa, trời nắng gay gắt. Chúng tôi được cán bộ giao quân dẫn đến khu nhà nghỉ để phân về từng đơn vị huấn luyện. Từng đứa ngồi uể oải nhai từng míêng bánh mỳ mềm oặt mà hồi sáng người thân bạn bề mua cho. Sau khi làm thủ tục xong đâu đấy, chúng tôi được dẫn về nơi ở, bắt đầu nhận quân trang quân phục, giày dép....còn lại các bộ đồ dân sự thì cho vào ba lô cất để khi nào có người nhà ra thì gửi về, hoặc cứ giữ đấy tính sau. ĐỜI LÍNH BẮT ĐẦU!!!!!
Tiểu đội của tui do một Trung sĩ làm tiểu đội trưởng, gồm 13 mạng, tiểu đội phó là một cha lớn tuổi hơn tụi tui nhưng nhập ngũ cùng ngày, được Tiểu đoàn giao phó, (cha này sau tui sẽ kể sau, hay lắm) khi đang ở nhà hình như làm Đoàn xã thì phải. Ngày đầu tiên trong đời lính là tập xếp mùng mền, áo quần, cách để giày dép sao cho đẹp, gọn, dể lấy dể xỏ khi hành quân báo động. Bác BAO CÔNG chắc cũng thế mà thôi, phải hông?
Quân trường huấn luyện của tui được các vị đàn anh đi trước đặt cho cái tên là "Quân trường ruồi". Ruồi nhiều khủng khiếp, các bác cứ tưởng tượng như thế này: đến bữa ăn, khi vào nhà ăn, lính không thấy xoong cơm đâu cả, mà bâu trên ấy là hàng lớp ruồi, đen ngòm đen kịt, đuổi không thèm bay; nó đúng như vậy đấy, bác nào mà đã từng ở đó thì biết,những lời tui nói ở đây đều đúng 100%.
-----------------------------------------------------------------------------------------
Nhất là những ngày hè, ruồi ở đâu mà nhiều kinh khủng, nhiều lúc đến giờ ăn, lính phải gạt lớp cơm ở ngoài thì mới ăn được. Bởi vì lớp ngoài cùng bị ruồi bâu, khi xua được đám ôn dịch đó đi thì còn lại một lớp phân ruồi lấm chấm đen như hạt mè.....Tuần đầu tiên trôi qua của những ngày đầu quân ngũ, với những việc học tưởng chừng như đơn giản nhất của con người như đi đứng, ăn ngủ, tắm giặt.... tất cả phải học cho phù hợp với con nhà lính. Đám lính mới chúng tôi cứ vậy mà thích nghi dần với đời binh nghiệp, học hát, học chính trị, sinh hoạt tập thể, nội qui, lời thề cứ thế mà làm. Trong tiểu đội, tui là thằng nhỏ con nhất, nên khi đi học chiến thuật, tập bắn, đều được đi tay không, có chăng là vác 01 cái bia mà thôi, tội nghiệp cho những thằng to con lớn xác, lúc đầu nhận vũ khí thích lắm, cứ chọn B.40, B.41, trung liên mang cho nó oách, còn AK thì chê, đến khi tập hành quân chạy bộ 5 cây số thì mới tỉnh ngộ, ba lô còn muốn liệng, huống chi là một khẩu trung liên to đùng trên vai, chạy một hồi mồ hôi mẹ, mồ hôi con thi nhau chảy, miệng mũi thi nhau ngáp lấy ngáp để, thở không ra hơi. Còn tui thì chỉ có cái ba lô trên lưng, nhẹ hều, thấy mấy thằng đó mà thương quá hehehe...Cho tụi mày chừa nhé, cái tội ham làm dóc, vác B.40 đi tập, thấy con gái bên đường liền làm bộ làm tịch ta đây là chú bộ đội có cái súng to hehehe....bây giờ thì thôi nhé....Cán bộ đại đội, tiểu đoàn đi theo thấy máy ông tướng đó đi hết nỗi cứ la om sòm. Từ đó về sau, mỗi lần ra bãi tập hay hành quân dã ngoại là cả đám lại đùn đẩy cho nhau vác súng, có thằng còn giả đò quên, bị tiểu đội trưởng bắt gặp và tất nhiên: đ/c phải mang khẩu súng đó trong suốt thời gian huấn luyện tại đây! Thế này thì chết thật, mặt nhăn mày nhó mà chấp hành cái lệnh đó.
Lúc đang huấn luyện tại Đông tác, chuyện nhớ nhà nhớ người yêu là chuyện thường ngày của lính, nhất là những đêm đầu tiên, hình như không thằng nào ngủ được, tui cũng không ngoại lệ. Đêm đầu tiên trong quân trường, tui nhớ tới dáng lưng gầy của mẹ, dáng tất bật của cha, trằn trọc, nghĩ ngợi lung tung chờ trời sáng. Có đứa nằm khóc thút thít, có đứa thở dài, rồi tiếng thì thầm chuyện trò nho nhỏ, tiểu đội trưởng thấy vậy, nhưng cũng nằm im bỏ qua mà không trách cứ.
@: Các bác cựu binh nổ súng đi chứ. Tiến công đi!!!
-
04-13-2008, 02:53 PM #10Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Cựu binh dân kế toán
Sao không thấy Kimhoang, Sư tử chúa...... nổ súng hiệp đồng nhở??? Vô đây mà tác chiến đi mấy cha!
Rảnh rồi tui sẽ kể một câu chuyện tình của tui trong 3 tháng quân trường cho các bác chiêm ngưỡng, đảm bảo không hồi hộp gay cấn, không lâm ly th thiết, thì tui sẽ không viết bài nữa.:cheers1::cheers1:
Theo các chuyên gia, khi bị xuất tinh sớm, nam giới càng cần năng nổ trong việc thực hiện chuyện ấy nhiều hơn nữa. tại sao ư? Thật ra, việc lo âu về khả năng của bản thân là căn nguyên lớn nhất khiến...
Mách quý ông cách rèn luyện giúp điều khiển khả năng "xuất binh"