Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Trang 3 của 124 Đầu tiênĐầu tiên 123451353103 ... CuốiCuối
Kết quả 21 đến 30 của 1239
  1. #21
    Ngày tham gia
    Sep 2015
    Bài viết
    27
    Ðề: Cựu binh dân kế toán

    Thế rồi, tôi dược về sư đoàn 315, những ngày trên đất Miên bắt đầu; và tôi trở thành lính chiến thực thụ. Cũng AK.47, cũng lựu đạn, cũng tăng, cũng võng trong cái ba lô nhỏ của người lính, tôi bị cuốn vào cơn lốc chiến tranh với những trận chiến dai dẵng mà lằn ranh giữa sự sống và cái chết hình như không có. Mà cái số tôi là số khổ, là cái số phải cầm súng bắn nhau, mình cũng có trình độ, khả năng viết lách như một số thằng khác, nhưng tụi nó thì được cấp trên rút về hậu cứ sư đoàn hay trung đoàn, thậm chí tiểu đoàn, riêng tui thì được mời về đại đội tác chiến vác AK. Ngày dầu tiên của lính chiến yên tĩnh, chỉ nghe xa xa tiếng súng vọng về. Nhưng sang ngày thứ 2, đại đội tôi được đón tiếp bằng những viên đạn cối 82 ly của Polpot giã vào. Lính mới tò te như tôi, lần đầu được nếm mùi chiến tranh như vậy, sợ xanh mặt, cứ cuống cuồng ôm súng chạy lủi lung tung. Mấy anh đi trước đã quen với các tình huống này cứ bĩnh tĩnh chạy theo tôi và chỉ cho cách xử lý. Nhưng lúc này thì bố ai mà nghe hiểu được, tôi cứ cắm đầu vào bụi rậm, mặc cho mảnh đạn cứ phằm phặp cắm xung quanh hay rít veo veo trên đầu; chân tay run lẩy bẩy, mấy ông nói không được kéo tui đứng dậy chửi om sòm. Đại đội trưởng chạy tới:"Đừng sợ em, nó kích vậy thôi". Khoảng 3 phút thì tiếng súng im, nhưng lúc dó tôi đâu còn để ý chuyện đó nữa, chỉ thấy hai chân run cầm cập, đứng không vững như muốn sụm xuống. Mặt mày kinh hãi tột cùng, chắc cắt không còn tý máu. Thật lâu sau tôi mới bình tĩnh trở lại, và bắt đầu những trận chọc cười của đám lính cũ; tôi chỉ biết ngồi chịu trận và cười trừ. Và tôi lại nhớ đến người yêu......
    Để xoa dịu nỗi nhớ thì chỉ còn cách gửi thư, những lá thư thấm đầy nỗi nhớ của tôi liên tục bay về quê hương với em, không hiểu đến được tay em mấy cái. Lâu thật lâu, tôi mới nhận được một lá thư của em gởi sang, còn thư của chị thì tháng nhận dược khoảng 2-3 lá, có lúc đằng đẵng 6 tháng trời bặt tin. Cuộc đời người lính nay đây mai đó, "đâu có giặc là ta cứ đi"thế rồi, những lá thư của người yêu dần dần thưa hẳn, lá thư cuối cùng của em đề ngày 16 tháng 8 năm 1984 với những lời thương nhớ và những lòi xin lỗi vì "không thể chờ anh được". " Hãy tha lỗi cho em nghen anh, anh không có lỗi lầm chi ở đây, nhưng con gái có thì, và anh có thể còn trở về được hay không" Những dòng chữ mà cho đến bây giờ tôi vẫn không thể nào xóa được. Cuộc sống lắm lúc cũng thật bất công, người trên đầu chiến tuyến lại chịu quá nhiều đau khổ.....

  2. #22
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Cựu binh dân kế toán




    Trích dẫn Gửi bởi dongminhkh
    Thế rồi, tôi dược về sư đoàn 315, những ngày trên đất Miên bắt đầu; và tôi trở thành lính chiến thực thụ. Cũng AK.47, cũng lựu đạn, cũng tăng, cũng võng trong cái ba lô nhỏ của người lính, tôi bị cuốn vào cơn lốc chiến tranh với những trận chiến dai dẵng mà lằn ranh giữa sự sống và cái chết hình như không có. Mà cái số tôi là số khổ, là cái số phải cầm súng bắn nhau, mình cũng có trình độ, khả năng viết lách như một số thằng khác, nhưng tụi nó thì được cấp trên rút về hậu cứ sư đoàn hay trung đoàn, thậm chí tiểu đoàn, riêng tui thì được mời về đại đội tác chiến vác AK. Ngày dầu tiên của lính chiến yên tĩnh, chỉ nghe xa xa tiếng súng vọng về. Nhưng sang ngày thứ 2, đại đội tôi được đón tiếp bằng những viên đạn cối 82 ly của Polpot giã vào. Lính mới tò te như tôi, lần đầu được nếm mùi chiến tranh như vậy, sợ xanh mặt, cứ cuống cuồng ôm súng chạy lủi lung tung. Mấy anh đi trước đã quen với các tình huống này cứ bĩnh tĩnh chạy theo tôi và chỉ cho cách xử lý. Nhưng lúc này thì bố ai mà nghe hiểu được, tôi cứ cắm đầu vào bụi rậm, mặc cho mảnh đạn cứ phằm phặp cắm xung quanh hay rít veo veo trên đầu; chân tay run lẩy bẩy, mấy ông nói không được kéo tui đứng dậy chửi om sòm. Đại đội trưởng chạy tới:"Đừng sợ em, nó kích vậy thôi". Khoảng 3 phút thì tiếng súng im, nhưng lúc dó tôi đâu còn để ý chuyện đó nữa, chỉ thấy hai chân run cầm cập, đứng không vững như muốn sụm xuống. Mặt mày kinh hãi tột cùng, chắc cắt không còn tý máu. Thật lâu sau tôi mới bình tĩnh trở lại, và bắt đầu những trận chọc cười của đám lính cũ; tôi chỉ biết ngồi chịu trận và cười trừ. Và tôi lại nhớ đến người yêu......
    Để xoa dịu nỗi nhớ thì chỉ còn cách gửi thư, những lá thư thấm đầy nỗi nhớ của tôi liên tục bay về quê hương với em, không hiểu đến được tay em mấy cái. Lâu thật lâu, tôi mới nhận được một lá thư của em gởi sang, còn thư của chị thì tháng nhận dược khoảng 2-3 lá, có lúc đằng đẵng 6 tháng trời bặt tin. Cuộc đời người lính nay đây mai đó, "đâu có giặc là ta cứ đi"thế rồi, những lá thư của người yêu dần dần thưa hẳn, lá thư cuối cùng của em đề ngày 16 tháng 8 năm 1984 với những lời thương nhớ và những lòi xin lỗi vì "không thể chờ anh được". " Hãy tha lỗi cho em nghen anh, anh không có lỗi lầm chi ở đây, nhưng con gái có thì, và anh có thể còn trở về được hay không" Những dòng chữ mà cho đến bây giờ tôi vẫn không thể nào xóa được. Cuộc sống lắm lúc cũng thật bất công, người trên đầu chiến tuyến lại chịu quá nhiều đau khổ.....
    Pác đồngminhkh ơi. E giờ nhue nắng hạn chẳng gặp trời mưa nên tâm hồn khô cằn quá rùi
    Với lại có một số chuyện ko vui nên ...ko thể post bài ngay đc
    Chỉ có thể cổ vũ và lắng nghe chuyện của pác mà thôi
    Đợt vừa rồi ra Bắc nghe ô Cậu kể thì ô bị thương ngay ở Trảng Bàng-Tây ninh, cũng vào năm 1979 lun(e sinh năm đó mừ).Và htại e cũng ở Cửa khẩu Mộc bài.Lúc nào pác muốn sang đó thăm lại chiến trg xưa thì anô cho e nhé.
    Cả pác Sư tử chúa nữa, ra Chương Mỹ -Hà Tây chơi e sẽ tháp tùng pác.
    Chúc cả nhà vui vẻ và hạnh phúc

  3. #23
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    2
    Ðề: Cựu binh dân kế toán

    Chuyện của bác dongminh buồn quá.
    Để hôm nào rảnh em sẽ lại tác chiến cùng bác nhé.
    Hứa với bác đấy

  4. #24
    Ngày tham gia
    Dec 2015
    Bài viết
    8
    Ðề: Cựu binh dân kế toán

    Thì chuyện của tôi lúc đó như vậy mà, ai cũng muốn có một kết thúc có hậu, đẹp đẽ, nhưng điều đó đã không xảy ra và đi theo hướng khác. Đành chịu vậy thôi, phải không các bác. Giờ đây, khi ngồi gõ những dòng này, tôi cũng phân vân là có nên để cho mọi người biết hay không, liệu có ích gì khi khơi dậy những điều mà mình đã chôn chặt trong lòng từ hơn 20 năm nay....Lúc đó, tôi rất buồn và hình như không định hướng được cho bản thân nữa, nhiều lúc tính làm điều dại dột. Nhưng ơn trời, nó đã không xảy ra, nếu không có những đồng đội thân yêu của tôi động viên an ủi, chia sẻ nỗi đau đó. Từ những nỗi đau được chia sẽ, cũng như các câu chuyện khác sau này nữa, tôi mới biết được cái thiêng liêng của tình người, tình bạn, tình đồng đội, nhất là của những người vào sinh ra tử, khó khổ cùng nhau!
    Kể từ lúc đó, tôi chỉ biết có chiến đấu và chiến đấu, những tháng luồn rừng đi phục kích Polpot, những ngày giữ chốt trên các điểm cao mà mùa nắng đôi lúc phải đái ra mới có nước uống. Tất cả lại vui và căng thẳng như xưa.....
    Thôi, để hôm khác tôi sẽ phọt ít bài về một số trận đánh của đơn vị tui cho các bác chiêm ngưỡng, thắng thua đều có. Còn bây giờ thì làm đã, ăn cắp giờ của Công ty như thế này là đã đủ rồi, thân ái cào bà con hehehe......:gun_bandana::gun_bandana::gun_bandana :

  5. #25
    Ngày tham gia
    Mar 2016
    Bài viết
    3
    Ðề: Cựu binh dân kế toán

    Hay đấy. Em đã nghe kể về vài trận ác liệt bên K
    Nhưng chỉ nghe các đồng chí đi trước kể những trận chiến thắng oai hùng mà thôi.
    Hình như chưa nghe những trận quân ta bị phục kích và những trận thê thảm.
    Nghe thì có vẻ phản động nhỉ. Nhưng cuộc chiến nào mà không có thương vong, cần biết cả hai mặt của nó để trân trọng những gì ta đã giành được từ nước mắt và máu phải không bác.
    Lại chờ bác viết tiếp khúc hùng ca bi tráng.
    Chào bác

  6. #26
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Cựu binh dân kế toán




    Trích dẫn Gửi bởi Baocông
    Chuyện của bác dongminh buồn quá.
    Để hôm nào rảnh em sẽ lại tác chiến cùng bác nhé.
    Hứa với bác đấy
    Gửi bác mấy câu thơ của Phạm sỹ Sáu, hồi ở bên K tụi tui rất thích:
    ...
    Vết thương nào không quằn quại cơn đau
    Lại mơ thấy đôi tay mềm chăm sóc
    Tụi mình con trai, lúc lòng chùng chực khóc
    Đâu phải yếu mềm khi vuốt mắt bạn thân.....

    Đời lính chiến như vậy đó bác BAO à!
    -----------------------------------------------------------------------------------------



    Trích dẫn Gửi bởi kimhoang1977
    Pác đồngminhkh ơi. E giờ nhue nắng hạn chẳng gặp trời mưa nên tâm hồn khô cằn quá rùi
    Với lại có một số chuyện ko vui nên ...ko thể post bài ngay đc
    Chỉ có thể cổ vũ và lắng nghe chuyện của pác mà thôi
    Đợt vừa rồi ra Bắc nghe ô Cậu kể thì ô bị thương ngay ở Trảng Bàng-Tây ninh, cũng vào năm 1979 lun(e sinh năm đó mừ).Và htại e cũng ở Cửa khẩu Mộc bài.Lúc nào pác muốn sang đó thăm lại chiến trg xưa thì anô cho e nhé.
    Cả pác Sư tử chúa nữa, ra Chương Mỹ -Hà Tây chơi e sẽ tháp tùng pác.
    Chúc cả nhà vui vẻ và hạnh phúc
    Cảm ơn Kimhoang! Nếu có dịp được sang lại chiến trường xưa thì chắc là không qua ngã Mộc bài được, mà đi lên Đức cơ qua Stungstreng bác ạ. Có dịp nào đó, tui và bác gặp nhau ngồi nhậu, được chứ? Rủ cả BAO luôn....hehehe....:cheers1:

  7. #27
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Cựu binh dân kế toán

    @bác dongminh: Lúa nào rảnh bác kể trận nào ác liệt và nhớn nhớn ấy bác. Trận nào mà có hợp đồng binh chủng ấy, tăng pháo kết hợp oánh nó mới ác.

  8. #28
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Cựu binh dân kế toán




    Trích dẫn Gửi bởi dongminhkh
    Gửi bác mấy câu thơ của Phạm sỹ Sáu, hồi ở bên K tụi tui rất thích:
    ...
    Vết thương nào không quằn quại cơn đau
    Lại mơ thấy đôi tay mềm chăm sóc
    Tụi mình con trai, lúc lòng chùng chực khóc
    Đâu phải yếu mềm khi vuốt mắt bạn thân.....

    Đời lính chiến như vậy đó bác BAO à!
    -----------------------------------------------------------------------------------------


    Cảm ơn Kimhoang! Nếu có dịp được sang lại chiến trường xưa thì chắc là không qua ngã Mộc bài được, mà đi lên Đức cơ qua Stungstreng bác ạ. Có dịp nào đó, tui và bác gặp nhau ngồi nhậu, được chứ? Rủ cả BAO luôn....hehehe....:cheers1:
    Dạ, rất mong đc ngồi nhậu cùng bác
    Pác lúc nào rảnh vô SG đi
    Mọi ng ở đó lun
    Tkss

  9. #29
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Cựu binh dân kế toán

    F.315 đứng chân tại Stung treng, kể cả ngã ba biên, đây là một địa bàn phức tạp, với hầu hết là núi đất. Các dãy rừng khộp trải dài ngút mắt, mùa khô lá rụng hết, chỉ còn lại các cành cây tua tủa, đứng trong đó, chúng tôi có thể phóng tầm mắt quan sát được mọi biến động trong rừng. Lá khộp khô rụng dày dưới chân, nếu như có một tàn lửa rơi xuống thì tôi tin chắc là toàn bộ khu rừng sẽ chìm trong một biển lữa mênh mông mà không có cách gì cứu chữa được. Nhưng chỉ cần qua mừa mưa, với 1-2 trận mưa đầu mùa thì dãy rừng khộp trơ trụi đó sẽ biến thành một mùa xanh dày đặc, đi trong đó nếu không rành thì sẽ "đậu phộng" ngay. Đơn vị chúng tôi đóng quân gần một khu rừng như thế, bên cạnh một phum đồng bào Kh'me chỉ có mươi nóc nhà nhỏ, sát con đường lớn mà xe quân ta chạy qua lại để tiép tế và tải thương. Tụi Polpot cũng thường xuyên phục kích diệt xe, đánh chốt quân ta liên tục, có khi chúng nó tổ chức tấn công hẳn hoi, giữa ban ngày ban mặt và đã gây không ít tổn thất cho quân mình.

  10. #30
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Cựu binh dân kế toán




    Trích dẫn Gửi bởi dongminhkh
    Mấy bác mấy cô kế toán đã từng tham gia lính, dù mới vài tháng, vài năm hay lâu hơn nữa, có chút gì kỷ niệm một thời..... hãy đem lên đây cho anh em xem tý đi! Chuyện vui, chuyện buồn, tình bạn tình yêu của lính, tất tần tật .....
    Sao ko thấy mấy cô kêtoán hợp đồng tác chiến cùng bác đongminhkh thế nhỉ?:dapghe::dapghe:

 

 
Trang 3 của 124 Đầu tiênĐầu tiên 123451353103 ... CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •