Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Kết quả 1 đến 2 của 2

Chủ đề: Mắc cỡ

  1. #1
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    3

    Mắc cỡ

    AI cũng có những lúc vô tình gặp những tình huống xấu hổ chút, mà chả dám nói ra vì ngại. Viết ra cho mọi người rút kinh nghiệm và thư giãn chút nhỉ, hiii.

    Mình, mới đây thôi, nóng bức nên trưa 2 chị em đi ăn bún đậu. Hàng đông nên ghép bàn là chuyện bình thường. Lúc gần ăn hết đĩa đậu và bún thì có 2 cô cậu vào ngồi cùng bàn, còn mải ngó cái xe phía ngoài quay vào thấy cô bán hàng bày thêm gần chỗ mình 1 đĩa đậu rán, bụng bảo con bé em này hôm nay chắc đói, hồn nhiên gắp ăn, đậu nóng ăn vẫn ngon hơn, thấy 2 cô cậu đang nói chuyện ngưng lại chút nhìn mình, bụng lại nghĩ, chắc nắng hè nhìn mình trắng quá ấy mà, ngó cái gì chứ. Cô em gọi thanh toán, mình giật mình, đang định nói thì thấy 2 cô cậu gặp đậu ở đĩa đó, nhìn lại lần nữa, ah, hiểu rồi, quay mặt đi, ngó con em, hình như nó ko biết. Kệ, đang hoàng bứơc ra ngoài mà cứ trách thầm bà bán hàng đã chia mâm vậy mà còn để qua bên này, bực mình... ngại quá....
    -----------------------------------------------------------------------------------------
    Có một truyện, mình nghe kể lại thôi, của 2 mem nhà mình nhé.
    Hôm đó, ngày Off đi Bát tràng đón mem Suynghidi, có 2 mem nhà mình gặp nhau ở một hàng Bún cá nổi tiếng. Họ cùng ăn sáng, đứng lên thì người thanh niên đứng lên trước, ra thanh toán tiền cho cả cô bạn và bạn của cô luôn, cậu sang ngồi uống trà bên cạnh. Hai cô bạn ăn xong trả tiền giật mình thấy bà bán hàng nói cậu thanh niên thanh toán rồi, họ ngạc nhiên nhìn nhau và hỏi" Bạn mày ah?" câu trả lời cùng là "không", và họ nhất quyết không nhận tiền đó, mà quyết trả bà bán hàng tiền 2 bát bún cá. Cậu thanh niên có vẻ ngượng ngùng và cuối cùng phải nhận lại tiền. Hai cô thanh toán được có vẻ nhẹ người, phóng tới điểm hẹn và ở đây cô gái của chúng ta nhận ra chàng thanh niên đó đã ở đấy và cô nhớ ra đó là người cô đã gặp vài lần qua bạn của mình. Lúc đó cô đành cười trừ và phải tự nhận mình mắt đẹp mà kém quá và tự an ủi, không phải tại mình mà tại đèn ở chỗ Bowling hơi tối nên một người "mắt đẹp nhưng kém "gặp phải một người "mắt không ấn tượng" (mà cứ nghĩ trước giờ ấn tượng lắm), nên chả có gì phải ngại nữa. Nhưng mà cũng nhớ mãi.... Lần sau gặp ai là sẽ cố nhớ, có gì còn đỡ tiền bữa sáng(tự nhủ)...

    View more random threads:


  2. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Mắc cỡ




    Trích dẫn Gửi bởi Nho
    AI cũng có những lúc vô tình gặp những tình huống xấu hổ chút, mà chả dám nói ra vì ngại. Viết ra cho mọi người rút kinh nghiệm và thư giãn chút nhỉ, hiii.

    Mình, mới đây thôi, nóng bức nên trưa 2 chị em đi ăn bún đậu. Hàng đông nên ghép bàn là chuyện bình thường. Lúc gần ăn hết đĩa đậu và bún thì có 2 cô cậu vào ngồi cùng bàn, còn mải ngó cái xe phía ngoài quay vào thấy cô bán hàng bày thêm gần chỗ mình 1 đĩa đậu rán, bụng bảo con bé em này hôm nay chắc đói, hồn nhiên gắp ăn, đậu nóng ăn vẫn ngon hơn, thấy 2 cô cậu đang nói chuyện ngưng lại chút nhìn mình, bụng lại nghĩ, chắc nắng hè nhìn mình trắng quá ấy mà, ngó cái gì chứ. Cô em gọi thanh toán, mình giật mình, đang định nói thì thấy 2 cô cậu gặp đậu ở đĩa đó, nhìn lại lần nữa, ah, hiểu rồi, quay mặt đi, ngó con em, hình như nó ko biết. Kệ, đang hoàng bứơc ra ngoài mà cứ trách thầm bà bán hàng đã chia mâm vậy mà còn để qua bên này, bực mình... ngại quá....
    -----------------------------------------------------------------------------------------
    Có một truyện, mình nghe kể lại thôi, của 2 mem nhà mình nhé.
    Hôm đó, ngày Off đi Bát tràng đón mem Suynghidi, có 2 mem nhà mình gặp nhau ở một hàng Bún cá nổi tiếng. Họ cùng ăn sáng, đứng lên thì người thanh niên đứng lên trước, ra thanh toán tiền cho cả cô bạn và bạn của cô luôn, cậu sang ngồi uống trà bên cạnh. Hai cô bạn ăn xong trả tiền giật mình thấy bà bán hàng nói cậu thanh niên thanh toán rồi, họ ngạc nhiên nhìn nhau và hỏi" Bạn mày ah?" câu trả lời cùng là "không", và họ nhất quyết không nhận tiền đó, mà quyết trả bà bán hàng tiền 2 bát bún cá. Cậu thanh niên có vẻ ngượng ngùng và cuối cùng phải nhận lại tiền. Hai cô thanh toán được có vẻ nhẹ người, phóng tới điểm hẹn và ở đây cô gái của chúng ta nhận ra chàng thanh niên đó đã ở đấy và cô nhớ ra đó là người cô đã gặp vài lần qua bạn của mình. Lúc đó cô đành cười trừ và phải tự nhận mình mắt đẹp mà kém quá và tự an ủi, không phải tại mình mà tại đèn ở chỗ Bowling hơi tối nên một người "mắt đẹp nhưng kém "gặp phải một người "mắt không ấn tượng" (mà cứ nghĩ trước giờ ấn tượng lắm), nên chả có gì phải ngại nữa. Nhưng mà cũng nhớ mãi.... Lần sau gặp ai là sẽ cố nhớ, có gì còn đỡ tiền bữa sáng(tự nhủ)...
    kaka cái vụ trả tiền hộ kia em biết ai rùi nhé :cuoiranuocmat: :hichic: sao hổng ai trả cho mìn nhỉ, nhận nuôn :cry7:

 

 

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •