Người ta vẫn thường thích nói: “Hình như…”
Bởi chỉ nắm trong tay những điều chưa chắc chắn
Nhưng có khi biết nó là chắc chắn
Họ vẫn hoài thích nói: “Hình như…!”

Và “Hình như” em bất lực trước ngôn từ
Nên không thể nói với anh những điều sâu kín nhất.
Có lẽ nào trên đời lại có: “Hình như sự thật”
Để không bao giờ chắc chắn được thứ tha.

Người ta thường nói: “Hình như là…”
Để tự an ủi mình hay làm yên lòng người đối diện
Anh với em – ai là thuyền? ai là biển?
Hay suốt đời cũng chỉ biết Hình như?

Người ta vẫn cứ thích lẫn lộn giữa thực và hư
Bởi sự thật phũ phàng hơn ta nghĩ
Nên cứ để tình yêu và lý trí
Đi chung đường – không biết sẽ về đâu?

Người ta cứ nghĩ rằng khi yêu nhau
Sẽ thôi không còn “Hình như” nữa.
Rằng thế giới chỉ có mình hai đứa
Nên ngang nhiên dám chắc đủ điều

Vì bởi rằng YÊU luôn gắn với LIẾU
Nên “Hình như” mới trở thành chắc chắn
Chuyện chúng mình – nên nói hay im lặng?
Để không nhầm: Chắc chắn với “Hình như!”​