Đời như mộng ? Ừ ! Là giấc mộng !​
Là trùng dương dâng con sóng bạc đầu
Đuổi cát đi theo mãi những triền sâu...
Và chìm lắng vào mênh mông thăm thẳm !​
Em là đây ! Nhưng mà xa xôi lắm...
Như làn mây...như cơn gió vô tình !
Là bóng nắng cuối cùng chiều đỏ lửa...
Trong mắt nhìn...hoàng hôn tím lung linh !
.
Thì thôi nhé ! Chỉ là cơn mơ ảo !
Để rồi quên theo làn gió bay xa...
Cõi nhân gian lòng người nhiều điên đảo !
Một chút tình - xin ở lại trong ta ! .. ​
Có chăng là chút nỗi lòng ?
Trãi ra cùng với dòng sông hững hờ !
Cuộc đời là một bài thơ...
Để ta cứ mãi thẩn thờ bâng khuâng !
Đông qua - Trời lại vào Xuân...
Mơ ư ? Thì vẫn bao lần ước mơ
Chiều trông bóng nắng ngẩn ngơ
Màu hoàng hôn tím lững lơ bên thềm ?!