Cho dẫu nửa đời nhau ghép lại
Trăm năm thì cũng vậy mà thôi
Một nửa bên người - nơi quê cũ
Bên này một nửa mãi xa xôi !

Trời xanh...xanh lắm mà mơ vỡ
Đêm buốt từng đêm giấc mộng lòng
Ngày bước theo chồng em có biết
Mưa ở bên này ...mưa vẫn rơi

Sông chảy về đâu mà phân nhánh ?
Mình sống mà sao mất nửa hồn ?
Đời rơi theo bóng chiều nghiêng tắt ?
Dâu bể muôn đời, nẻo dại_khôn.

Thì thôi cứ ghép: hai phần nưẩ
Thành một trăm năm để ấm lòng
Loanh quanh trong_đục nơi trần thế
Xuân_Hạ_Thu rồi sang cuối Đông.

Để rồi...giữa chốn hư không
Trăm năm cũng chỉ...như dòng nước trôi.