Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Kết quả 1 đến 2 của 2
  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0

    Quán khách(nơi tản mạn của cảm xúc)

    ... Có cuộc vui nào mà ko đến lúc chia tay? Có cuộc tình nào mà ko đến lúc nhạt nhẽo?
    Lời chia tay được phủ kín trong lặng câm, sự im lặng khiến 2 đứa thanh thản? hay chỉ là phút bình lặng để lắng lại sau 1 cuộc tình đầy mệt mỏi?
    Em nhớ ngày hôm đó, ngày cuối cùng chúng ta gặp nhau, là một ngày đầy nắng của tàn đông, gió cũng rất nhiều và nước mắt em thì ráo hoảnh...
    Em đã không khóc, từ sau ngày hôm đó đến tận bây giờ... nước mắt đã cạn khô... vì trước đó, em khóc thật nhiều, khóc vì sợ đánh mất anh, khóc vì sợ em ko đủ vững vàng khi ko có anh bên cạnh, khóc vì anh đánh mất cuộc sống của riêng 2 đứa...
    Ngày hôm đó, em nhìn sâu vào mắt anh, để tìm kiếm người đàn ông mạnh mẽ, để tìm kiếm một sự bình an mà em có thể núp vào... Nhưng đúng như anh nói, anh ko thể cho em bình yên khi chính trong anh nổi bão tố...Em không thể neo đậu chiếc thuyền bé xíu của mình trước cơn bão lớn... mà nguyên vẹn sau bão tan... Em chỉ có thể cố gắng chèo, thoát ra khỏi lòng đại dương một cách nhanh nhất, và giờ đây, em đang cố gắng chữa lại vết thương cho con thuyền của mình...
    Nhưng con thuyền ấy, phải mất khá lâu, em biết, phải lâu lắm, nó mới có thể sẵn sàng cùng em khám phá một đại dương khác, hay một con sông khác... Tạm thời, em để chiếc thuyền mình trên cát, để cát phủ kín những vết thương...

    2 người quay lưng lại, và tiến về phía trước, rốt cuộc, sau một chặng đường ko dài nhưng cũng ko ngắn ngủi, con đường 2 người đang đi rẽ sang 2 hướng khác nhau...

    Bây giờ, em đang lặng lẽ sống cuộc sống của em, tồn tại bởi niềm hi vọng...
    Đôi khi nỗi nhớ cứ cồn cào ruột gan... đôi khi, em giật mình tỉnh giấc trong đêm, ngơ ngác đến tội nghiệp... Để từ bỏ 1 thói quen nào đó, cần mất một thời gian dài cho sự hụt hẫng...

    Con thuyền chờ đợi, một con sóng lớn cuốn cát ra khỏi mình, để tiếp tục lướt vào đại dương bao la....

  2. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Quán khách(nơi tản mạn của cảm xúc)

    Con thuyền tình yêu


    Tình yêu anh như thể một con thuyền,

    Ra khơi trong một ngày nắng mới.

    Tràn niềm tin về vùng biển vời vợi,

    Khát khao về hướng mặt trời xa xôi.



    Rồi con thuyền dương cánh buồm lướt sóng,

    Giữa muôn trùng gió lộng bao la.

    Tiếp đi nữa mong về bờ nơi xa,

    Tin sẽ tới, dù vẫn trên biển cả.



    Con thuyền chở đầy những chân tình,

    Cả tha thiết và lòng tràn đằm thắm.

    Tin thật lòng vượt qua ngàn sóng lắm,

    Sẽ mãi đi, không cần biết tháng năm.



    Chợt một hôm biển tình đầy dông tố,

    Con thuyền dập dềnh nhưng vẫn cố gượng đi.

    Vẫn cứ tin, bão kia có là gì,

    Khi niềm tin thật lòng thành tinh chí.



    Con thuyền vùng vẫy giữa biển khơi,

    Bão tình kia, càng ngày càng dữ dội.

    Cuồng phong theo, mạnh lên vẫn tiếp nối,

    Thuyền quyết cố vững chèo về xa xôi.



    Càng cố gắng, càng mong bờ gần tới,

    Giữa mênh mang, chẳng phương hướng nơi nào.

    Mặc dông tố, đưa đẩy thuyền lao đao,

    Thuyền vẫn đi tiếp, vượt cùng chao đảo.



    Càng cố gắng, tâm bão gần kề nơi,

    Con thuyền ngây ngô đâu hiểu cái chết tới.

    Giữ cố gắng cùng niềm tin phơi phới,

    Để bây giờ, đã chìm đắm mất rồi.



    Trong cuộc đời không phải cứ thật lòng,

    Là sẽ đạt những điều mình ước mong.

    Có những điều cố gắng thành vô vọng,

    Tất cả rồi, cũng trở thành số không.



    Rồi một ngày lại nơi bờ bến xưa,

    Nắng đẹp tươi, có con thuyền tình mới,

    Cùng khát khao về một bờ bến tới,

    Chở thật lòng, ăm ắp lướt ra khơi.​



    P/s: B�i Ca T�nh Y�u - ?inh M?nh Ninh | T?i, lyrics, nh?c ch? b�i h�t

 

 

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •