Vẫn là thơ, lắm thân thương
Như làn gió nhẹ dâng hương tặng đời.
Nhớ gì, lòng lại chơi vơi
Là em, hay bóng chim trời mù tăm ?
Là anh, giữa những thăng trầm
Là vu vơ với lặng thầm - đôi khi...?
Chân nghiêng..lạc mộng xuân thì
Nhớ_quên cũng chỉ hao mòn tuổi xanh.
Trùng trùng...mây trắng, trời xanh
Vẫn là thơ đấy - chòng chành niềm mơ.

Dáng thơ vẫn mãi là thơ
Thế mà ta lại bơ vơ - lạc mình !