Có những điều đánh rơi ta không biết
Như hôm qua mưa bụi ướt rèm mi
Em bảo rằng không có
Em bảo rằng không hay
Mưa bụi mà
anh để ý làm chi !...
Mây trời vẫn miên man bay vô định
Những gì thấy
Ướm đời cho vấn víu từng cơn
Nghiêng đầu khờ dại
Thở tơ lòng cất cánh trải về đâu ?!
Để nay
đứng trên bờ hư ảo
Nghe tiếng ru đưa
Em thơ,
em đã về chưa ?
...Chỉ trong hơi lạnh nắng mưa sụt sùi !
Ký ức buồn trăn trở
Vệt tím lửng lơ qua
Vì ai ủ dột nét hoa
Áo em trắng quá loãng pha ráng chiều.