Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Kết quả 1 đến 2 của 2

Chủ đề: HOA HỒNG KHÔNG GAI

  1. #1
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    2

    HOA HỒNG KHÔNG GAI

    Anh hỏi:"Em có thích hoa hồng không ?"

    Em trả lời :"Không thích, vì hoa hông có gai, bị gai đâm sẽ chảy máu"

    Anh nói : " Có một câu chuyện thế này : Ngày xưa, có một chàng trai tặng hoa cho người con gái anh yêu, đó là một cành hồng rực rỡ. Người con trai nói: người ta thường nói, nếu 2 người yêu nhau thật lòng thì em sẽ không bị gai hoa hồng đâm chảy máu, còn nếu tay em bị hoa đâm tức là chúng ta không có duyên nợ với nhau và sẽ xa nhau mãi mãi..."

    Em hỏi :"Thế người con gái có bị hoa đâm không hả anh?"

    Anh trả lời:"Không! Vì người con gái biết cách cầm hoa"

    Bất chợt anh chìa một cành hoa đỏ thắm nhưng hơi bị nhàu vì nhét trong túi đưa cho em, em cầm lấy như một phản xạ. Anh vụt chạy đi không để em nói lời nào. Em bước vào nhà, cố miết tay dọc thân hoa xem có cành gai nào không,không thấy gì, em vội vàng bóc miếng giấy gói ra....Em thở dài, cả cành hoa đã được bấm sạch hết gai đến tận gốc...

  2. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    148
    Ðề: HOA HỒNG KHÔNG GAI

    Từ ngày cha mẹ sinh tôi ra chẳng hiểu sao khuôn mặt tôi lúc nào cũng nhăn nhó, cáu kỉnh. Chỉ cần người khác làm chút gì trái ý với tôi thôi là tôi đã lớn tiếng quát nạt.

    Trong lớp, tôi luôn bị cô lập trong thế giới riêng của mình, vì thế tôi ngày càng trở nên khó chịu. Bàn tôi ngồi luôn được chừa một chỗ trống vô hình, vì chẳng ai muốn ngồi gần con bé khó chịu như tôi.
    Cho đến một ngày, cái chỗ trống vô hình ấy bỗng dưng được lấp đầy bằng một bó hoa hồng đỏ thắm. Tôi vô tình không động đến, vì nghĩ rằng nó dành cho ai đó chứ nào phải cho mình. Nhưng khi liếc qua tấm thiệp nhỏ với những dòng chữ nắn nót: “Thương tặng Ngân, chúc một ngày vui tươi, hạnh phúc và nụ cười luôn nở trên môi bạn”. Tôi giận tím mặt vì cho rằng ai đó đang mỉa mai mình. Tôi ném bó hồng vào sọt rác rồi quay lưng đi thẳng.
    Hôm sau, tôi đến lớp sớm hơn thường lệ để xem coi có ai đó đang có ý đồ gì đối với chỗ ngồi của mình không. Lớp học đã được tổ trực nhật quét dọn sạch sẽ, thùng rác đã được đổ đi. Nhưng bó hồng đỏ thắm hôm qua vẫn được họ giữ lại. Tôi cầm lấy nó, vò mạnh rồi lại vứt xuống sân. Buổi học ấy đối với tôi thật nặng nề vì đầu óc tôi chứa đầy sự giận dữ.
    Tan học, khi tôi ra về, bó hồng vẫn nằm đó nở đẹp một cách hoàn mỹ nhất. Sao nó không khô héo khi không được cắm vào bình nước nhỉ? Thì ra có ai đó đã cột dưới mỗi cành hoa một ống nước nhỏ, họ còn cẩn thận cắt tỉa hết những gai nhọn nên sáng này dù tôi có vò cũng không bị đau tay. Ừ nhỉ, hoa hồng không gai đẹp biết chừng nào. Thế mà sao lúc nào tôi cũng cứ thích mình là những cái gai nhọn hoắt.
    Tại sao tôi cứ cáu kỉnh với mọi người. Nhỏ Hoa ngồi bàn trên dễ thương lắm, nó lại có khiếu thẩm mỹ nữa. Chắc chỉ có nó mới bó được một bó hoa đẹp đến vậy. Còn nhỏ Lan nữa, nó tỉ mỉ lắm. Chỉ có nó mới nghĩ đến chuyện cắt hết những gai nhọn. Còn Hùng, anh chàng này viết chữ đẹp nhất lớp, hay là những dòng chữ trên tấm thiệp xinh xắn kia là của Hùng. Ai cũng có thể là người tặng hoa cho mình, vậy thì tại sao mình lại cáu kỉnh với mọi người thế nhỉ.
    Tôi mỉm cười, cám ơn những bông hồng không gai giúp tôi tìm ra một cách sống mới.
    (theo Người Lao động)Việt Báo (Theo_24h)

 

 

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •