---Viết cho những tờ giấy---





Người ta nói rằng, khi sinh ra ai cũng là một tờ giấy trắng. Rồi chúng ta được cuộc đời viết lên rất nhiều câu chữ, ghép nối lại thành đoạn văn, rồi thành hẳn một bài có đủ 3 phần Mở - Thân - Kết. Bởi thế văn chương mang tính vị nhân sinh, khái niệm “Nhân Văn” ra đời và tồn tại một cách cao cả thiêng liêng.



Người ta cũng nói rằng: “Tôi là một tờ giấy trắng…”, “tôi là một tờ giấy đã bị lem mực…”, hoặc “tôi là một tờ giấy đã viết đủ 3 phần…”, thậm chí có người còn nói “tôi là một tờ giấy đã bị viết kín mít, không những thế còn viết kín hai mặt…”,… Nhiều lối ví von về cuộc sống và số phận của con người với hình ảnh tờ giấy lắm! Bây giờ tôi sẽ coi mỗi người chúng ta là một tờ giấy, và sẽ đi tìm hiểu xem suy nghĩ của những tờ giấy đó như thế nào?



Tờ giấy trắng tinh nghĩ rằng: tương lai thật rộng rài phía trước, sẽ có những câu chuyện thật thú vị được viết nên. Đó là những câu thơ vô cùng lãng mạn về tình yêu, những đoạn văn súc tích của may mắn & thành công, những câu tường thuật cảm động lòng người về một tấm gương giàu nghị lực, vượt qua mọi khó khăn, rồi những ước mơ về mái ấm gia đình sẽ trở thành hiện thực … tất cả tạo nên một bản hòa âm của hạnh phúc. Màu chủ đạo của cuộc sống chỉ có thể là sắc Hồng. Chắc chắn là như thế!



Tờ giấy đã được viết dang dở: Nếu có thể quay ngược thời gian, những câu chuyện sẽ được viết lại hay hơn nhiều. Song đáng tiếc, chỉ có trong khoa học viễn tưởng người ta mới lấy lại được thời gian, nên mình phải cố gắng viết tiếp phần còn lại cho thật thú vị. (nhưng có những tờ giấy thì nghĩ theo hướng tiêu cực: đoạn đầu đã dở, thì phần kết làm sao có hậu được, thôi đành buông xuôi, mặc kệ dòng đời xô đẩy…)



Tờ giấy đã được viết gần kín hết: Nếu như là những câu chuyện hay, người ta sẽ ung dung chờ đợi dấu chấm cuối cùng trong cảm giác tự tại thỏa mãn. Còn với những câu chuyện tẻ nhạt, nhàm chán, không ai muốn đọc thì có lẽ một số ít sẽ biết rằng tờ giấy đó đã từng tồn tại nhưng không ai nhớ nổi nội dung được viết trên tờ giấy đó là gì, và tờ giấy biến mất nhanh trong tâm trí người đọc.

Đó là 3 trường hợp thường gặp nhất ở các tờ giấy. Vậy có những tờ giấy đã viết kín nhưng nội dung còn dang dở thì sao? Những tờ giấy chỉ mới viết được vài câu chữ đã đặt dấu chấm hết nghĩ gì? Tôi cũng không biết chính xác được tâm tư tình cảm ẩn chứa sâu xa trong đó như thế nào? Nhưng tôi đảm bảo một trong những suy nghĩ của tờ giấy đó là cuộc đời của họ đã dừng lại. Đúng hay sai? Tốt hay không tốt là phụ thuộc vào lập trường của mỗi chúng ta!

Khi bạn là một tờ giấy, xin hãy nghĩ rằng mình sẽ là một trang trong cuốn tiểu thuyết khổng lồ của nhân loại nhé…!
(ST)