Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Kết quả 1 đến 3 của 3
  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0

    Người đàn ông lãng mạn !

    Có những khoảnh khắc thoáng qua trên đường đời vạn nẻo, ta tình cờ gặp một ai đó, tình cờ đón nhận ánh mắt dịu dàng cùng nụ cười quyến rũ và cả tình cờ chạm vào bàn tay nóng hổi của người ấy… Rồi… thôi!
    Nhưng một trong những khoảnh khắc như thế trong đời bỗng quay lại với tôi. Sáng hôm ấy, tôi mở tờ nhật báo và giật mình với lá thư ngỏ của một người đàn ông: “Em ở đâu, cô gái có nốt ruồi bên mép trái?”. Một người đàn ông giàu có và cô đơn, đang rất nhớ nhung và muốn gặp lại cô gái một lần thoáng gặp trên xe buýt. Tôi lờ mờ nhận ra, cô gái đang được nói đến trong thư chính là mình, bởi tôi cũng thường xuyên đi trên tuyến xe buýt được nhắc ấy, cũng thường xuyên nhận được những ánh mắt dịu dàng từ các anh chàng đi cùng và quan trọng nhất là tôi có nốt ruồi bên mép trái. Ôi! Người đàn ông lãng mạn mà tôi hằng mong ước đã xuất hiện rồi ư? Tôi bấm ngay số điện thoại liên lạc ghi dưới lá thư ngỏ, ngọt ngào:
    - A lô, anh có phải là David Đen không ạ?
    Giọng đàn ông đầu dây bên kia nhẹ nhàng:
    - Dạ thưa không, tôi chỉ là thư ký riêng của ông ấy. Tôi có thể giúp gì cho cô?
    Trời ơi! Có cả thư ký riêng kia à? Tôi ngập ngừng:
    - Dạ, tôi chính là cô gái có nốt ruồi bên mép trái mà ông Davit đã nói trong bức thư ngỏ đăng báo đây ạ.
    - Ồ! Tuyệt quá, ông David sẽ rất vui đây. Bây giờ cô cho tôi xin số điện thoại liên lạc để ông David có thể sắp xếp một cuộc hẹn…
    Tôi bồn chồn trông đợi sau lần gọi điện ấy. Cần nói thêm rằng, ngay từ nhỏ tôi đã là một cô bé rất lãng mạn và vô cùng thích thú những điều bất ngờ. Còn nhớ, năm học lớp 11, tôi đã tuyên bố sẵn sàng yêu anh chàng nào dám lẻn vào nhà tôi lúc nửa đêm, trên tay cầm một que kem và đến trước giường ngủ của tôi quỳ xuống thốt lên rằng: “Mình yêu bạn!”. Thật đáng chán, cả mấy chục gã trai trong lớp, dù ai cũng thích tôi nhưng chẳng ma nào dám làm điều đó bởi nhà tôi có tới bốn con chó bẹc giê. Bây giờ thì sự bất ngờ và điều lãng mạn đang tới rất gần…
    Rồi cuộc gọi mong đợi cũng đến. Buổi chiều của ngày hẹn gặp ấy, trong tôi sôi sục một nồi lẩu cảm xúc: rạo rực, bồn chồn, ngượng ngùng, tò mò, vui sướng và hy vọng. Khi tôi đến điểm hẹn, một nhà hàng sang trọng, thì hình như ở đó cũng đang tổ chức một cuộc thi gì đó dành cho các cô gái đẹp. Ai muốn vào bên trong cũng phải trả lời mấy câu hỏi gì đó với một người ngồi ngay cửa chính…
    Tôi chẳng phải thi cử gì nên tự tin bước vào, vừa đi vừa nói to với tay gác cửa:
    - Tôi có hẹn với ông David Đen!
    Tay gác cửa trừng mắt:
    - Ghé vô bàn sơ khảo kia, làm như chỉ một mình cô là có hẹn thôi vậy!
    Tôi sững người, càng sửng sốt hơn khi người đàn ông làm nhiệm vụ sơ khảo khoát tay:
    - Cô không đủ tiêu chuẩn, nốt ruồi của cô nằm bên mép phải chứ không phải mép trái!
    Lại còn thế nữa, tôi chỉ vào nốt ruồi, hét lên:
    - Ông mù à, bên này là bên trái chứ!
    Ông ta tỉnh bơ:
    - Bên trái của cô, nhưng là bên phải của người ngắm cô. Thôi, cô tránh ra, còn cả đống người kia kìa!
    Tôi quay lại, cha mẹ ơi! Có đến vài chục cô đang chờ đến lượt, cô nào cũng có nốt ruồi trên mép.
    @DNSGCT.

  2. #2
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Người đàn ông lãng mạn !

    Hi hi ! Một câu chuyện thiệt vui,liệu có thật ko nhỉ?:sorrynha:

  3. #3
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Người đàn ông lãng mạn !




    Trích dẫn Gửi bởi loan76
    Có những khoảnh khắc thoáng qua trên đường đời vạn nẻo, ta tình cờ gặp một ai đó, tình cờ đón nhận ánh mắt dịu dàng cùng nụ cười quyến rũ và cả tình cờ chạm vào bàn tay nóng hổi của người ấy… Rồi… thôi!
    Nhưng một trong những khoảnh khắc như thế trong đời bỗng quay lại với tôi. Sáng hôm ấy, tôi mở tờ nhật báo và giật mình với lá thư ngỏ của một người đàn ông: “Em ở đâu, cô gái có nốt ruồi bên mép trái?”. Một người đàn ông giàu có và cô đơn, đang rất nhớ nhung và muốn gặp lại cô gái một lần thoáng gặp trên xe buýt. Tôi lờ mờ nhận ra, cô gái đang được nói đến trong thư chính là mình, bởi tôi cũng thường xuyên đi trên tuyến xe buýt được nhắc ấy, cũng thường xuyên nhận được những ánh mắt dịu dàng từ các anh chàng đi cùng và quan trọng nhất là tôi có nốt ruồi bên mép trái. Ôi! Người đàn ông lãng mạn mà tôi hằng mong ước đã xuất hiện rồi ư? Tôi bấm ngay số điện thoại liên lạc ghi dưới lá thư ngỏ, ngọt ngào:
    - A lô, anh có phải là David Đen không ạ?
    Giọng đàn ông đầu dây bên kia nhẹ nhàng:
    - Dạ thưa không, tôi chỉ là thư ký riêng của ông ấy. Tôi có thể giúp gì cho cô?
    Trời ơi! Có cả thư ký riêng kia à? Tôi ngập ngừng:
    - Dạ, tôi chính là cô gái có nốt ruồi bên mép trái mà ông Davit đã nói trong bức thư ngỏ đăng báo đây ạ.
    - Ồ! Tuyệt quá, ông David sẽ rất vui đây. Bây giờ cô cho tôi xin số điện thoại liên lạc để ông David có thể sắp xếp một cuộc hẹn…
    Tôi bồn chồn trông đợi sau lần gọi điện ấy. Cần nói thêm rằng, ngay từ nhỏ tôi đã là một cô bé rất lãng mạn và vô cùng thích thú những điều bất ngờ. Còn nhớ, năm học lớp 11, tôi đã tuyên bố sẵn sàng yêu anh chàng nào dám lẻn vào nhà tôi lúc nửa đêm, trên tay cầm một que kem và đến trước giường ngủ của tôi quỳ xuống thốt lên rằng: “Mình yêu bạn!”. Thật đáng chán, cả mấy chục gã trai trong lớp, dù ai cũng thích tôi nhưng chẳng ma nào dám làm điều đó bởi nhà tôi có tới bốn con chó bẹc giê. Bây giờ thì sự bất ngờ và điều lãng mạn đang tới rất gần…
    Rồi cuộc gọi mong đợi cũng đến. Buổi chiều của ngày hẹn gặp ấy, trong tôi sôi sục một nồi lẩu cảm xúc: rạo rực, bồn chồn, ngượng ngùng, tò mò, vui sướng và hy vọng. Khi tôi đến điểm hẹn, một nhà hàng sang trọng, thì hình như ở đó cũng đang tổ chức một cuộc thi gì đó dành cho các cô gái đẹp. Ai muốn vào bên trong cũng phải trả lời mấy câu hỏi gì đó với một người ngồi ngay cửa chính…
    Tôi chẳng phải thi cử gì nên tự tin bước vào, vừa đi vừa nói to với tay gác cửa:
    - Tôi có hẹn với ông David Đen!
    Tay gác cửa trừng mắt:
    - Ghé vô bàn sơ khảo kia, làm như chỉ một mình cô là có hẹn thôi vậy!
    Tôi sững người, càng sửng sốt hơn khi người đàn ông làm nhiệm vụ sơ khảo khoát tay:
    - Cô không đủ tiêu chuẩn, nốt ruồi của cô nằm bên mép phải chứ không phải mép trái!
    Lại còn thế nữa, tôi chỉ vào nốt ruồi, hét lên:
    - Ông mù à, bên này là bên trái chứ!
    Ông ta tỉnh bơ:
    - Bên trái của cô, nhưng là bên phải của người ngắm cô. Thôi, cô tránh ra, còn cả đống người kia kìa!
    Tôi quay lại, cha mẹ ơi! Có đến vài chục cô đang chờ đến lượt, cô nào cũng có nốt ruồi trên mép.
    @DNSGCT.
    hãy cẩn thận với nỗi vui bất ngờ:k6336855::k6336855::k6336855:

 

 

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •