Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Trang 1 của 2 12 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 12
  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0

    Hoa Bồ Công Anh ………



    Mỗi loài hoa đều mang một ý nghĩa riêng. Ý nghĩa của bồ công anh là gì..?



    Lời cầu chúc...

    Mỗi cánh hoa bồ công anh đều hé mở một điều bí mật...

    Thổi nhẹ...

    Một cánh bay đi...Yêu thương bay đi rồi.
    Bay đi thôi, không mất đâu... Bay đi để đến những vùng đất mới, để yêu thương trải rộng khắp nơi...
    Cho thế giới đều tràn đầy yêu thương nhé...



    Thổi nhẹ...

    Lại một cánh hoa nhẹ bay...
    Lo âu, phiền muộn bay đi rồi... bay đi thật xa, không bao giờ trở lại...
    Sẽ mãi mãi trên trời cao, không đáp xuống ai đâu.
    Cánh hoa phiền muộn bay mãi chẳng dừng chân...
    Và ai sẽ chẳng ai còn lo âu buồn bã...



    Thổi nhẹ...

    Một canh nữa bay đi rồi...
    Cánh hoa này là gì nhỉ..? Hoa ơi bay cao thật cao nhé, mang những giấc mơ đến với vì sao...
    Bay cao bay cao...
    Và ước mơ sẽ thành hiện thực...



    Thổi nhẹ...

    Mang bình yên đi khắp nơi bồ công anh nhé...
    Mọi sóng gió sẽ qua, sẽ không còn những rắc rối khiến người ta bận tâm lo lắng nữa......
    Và lòng lại bình yên




    Thổi nhẹ...

    Sao cánh hoa bay nhiều quá...
    Bay đi nhé, bay đi nhé hoa ơi...
    Bay đến thật nhiều nơi nhé. Phủ những cánh bồ công anh nhỏ đến mọi miền. Rồi từng cây bồ công anh lại mọc lên...
    Cứ thế cứ thế nhân lên thật nhiều nhé. Những cánh hoa nhỏ lại bay đi... thật cao... thật xa...
    Nhẹ bay... nhẹ bay... đến những miền xa xôi nhất...
    Mỗi cánh hoa là một niềm hạnh phúc...
    Và hạnh phúc sẽ ngập tràn quanh tất cả...


    Bồ công anh cũng là một lời tiên tri...



    Thổi nhẹ... thổi nhẹ...Cánh hoa bay đi nhiều không..?



    Thổi nhẹ... thổi nhẹ...
    Chỉ còn một cánh thôi... Cánh hoa nhỏ nhất, yếu ớt nhất...
    Sao chẳng bay đi thế..?



    Thổi nhẹ...
    Vẫn không bay đi sao..?



    Thổi nhẹ...
    Còn lại một cánh hoa...
    Yêu thương, phiền muộn, bình yên, hạnh phúc... tất cả đều bay đi rồi... Để xung quanh tràn ngập nắng ấm...
    Còn một cánh hoa... Một chút tiếc nuối...



    Để vào tim nhé, mãi mãi là một kỉ niệm đẹp chẳng bao giờ quên...




    Hoa bay hết rồi...
    Nhưng sẽ có rất nhiều, rất nhiều bông bồ công anh khác mọc lên...Lời tiên tri của hạnh phúc...





    Gửi đến bạn những cánh hoa với tất cả yêu thương...


    Có một loài hoa...
    Mỏng manh

    Yếu đuối...




    Có một loài hoa...
    Tinh khiết...
    Nhẹ nhàng...



    Có một loài hoa....

    ....Yêu gió...




    Người ta bảo rằng...

    gió vô tình...
    hờ hững...




    Bồ công anh... cô đơn...





    Nhưng...

    gió phiêu bạt...

    khắp chốn...


    Thổi bồ công anh...bay tan.... trong gió...





    Gió chỉ nghỉ chân...

    sau quãng đường...

    mệt mỏi




    Và rồi lại cùng Bồ công anh... phiêu bạt... khắp phương trời....



    • Người yêu ơi có biết một loài hoa,
    không sắc, không hương chỉ một tấm lòng,
    gửi tình yêu theo gió tới thinh không…

    chuyện tình hoa dại ẩn mình trong lòng đất,
    dai dẳng chờ mong ngày cựa mình đón nhận,
    một tình yêu chân thực đến sinh sôi.

    Hoa bé nhỏ thôi và trái tim rất nhỏ,
    dễ lao đao khi được chạm vào.
    Một ngày kia mặt trời sáng trên cao,
    đem động lòng trước hồn hoa run rẩy,
    muốn thử sức mình đem sự sống cho hoa.
    Dẫu mặt trời đang ở rất xa,
    vẫn mang sức ấm ngàn đời xuống sâu lòng mặt đất,
    trái tim kiêu hãnh nghĩ trong lòng rất thật,
    với loài hoa kia một tuần đã đủ yêu.

    Dù hoa không đẹp và cũng chẳng khó chiều,
    hoa bé nhỏ cũng vẫn là hoa dại.
    Loài hoa ít được nâng niu nhưng giàu tự ái,
    mê mải tự do trên những cánh đồng xanh.
    Hoa thử đo tình yêu bằng độ dài ánh sáng,
    bướng bỉnh nên không chịu nhú mình,
    chờ ngày đến mặt trời với tình yêu chân thật.

    Mặt trời vốn là chúa tể của mọi loài,
    đâu có chịu thua một bông hoa hoang hoải.
    Đem theo mình cả một khối tình có thể làm tan chảy trái tim băng giá nhất,
    đến với hoa trong một phút giây thật,
    anh cũng tự nhủ mình có lẽ đã bắt đầu yêu.

    Hoa ngẩn ngơ đón nhận diệu kỳ,
    trái tim ngây thơ run lên vì hạnh phúc,
    có lẽ nào giấc mơ này có thực,
    hoa đã yêu và cũng đã được yêu.
    E ấp hoa xòe cánh mỏng yêu kiều,
    màu rực rỡ như màu tình yêu ấy,
    trái tim hoa tan chảy thành bụi vàng lộng lẫy,
    dát sáng ngời trên gương mặt người yêu thương…

    Giá như chuyện tình mình được như truyện cổ tích ngày xưa,
    chấm dứt khi cô bé lọ lem cưới được chàng hoàng tử,
    rồi nghĩ họ sẽ sống bên nhau hạnh phúc cho tới cuối đời.
    Hoa như em trong hạnh phúc chơi vơi,
    đâu biết được trong mật ngọt kia tình yêu còn vị mặn.

    Anh thân yêu anh rạng rỡ như mặt trời,
    anh có mặt trăng anh có bầu trời,
    anh có hoa hướng dương xinh đẹp.
    Anh cao sa, anh rạng ngời, anh kiêu hãnh.
    Anh là kẻ đi chinh phục đến ngàn đời.
    Một ngày kia anh phiêu bạt tới phương em,
    đặt dưới chân em trái tim anh kiêu bạc,
    anh nói lời yêu dễ dàng anh biết được,
    em sẽ trao lại anh trái tim bé nhỏ thơ ngây của một loài hoa.

    Anh nắm giữ tim em, anh nắm giữ hồn hoa,
    trong lòng bàn tay rồi nhưng anh chưa thấy đủ.
    Anh muốn em thuần phục như người ta dạy bảo loài mãnh thú,
    ngoan ngoãn nghe lời lòng chẳng được nghĩ suy.

    Anh đâu biết dẫu em chỉ là bông hoa dại kia,
    thiếu thốn tình yêu và khát khao hạnh phúc,
    nhưng không phải vì bị vứt bỏ mà em chọn cuộc đời du mục,
    em vứt bỏ lồng son vì muốn tới cánh đồng xanh.

    Bởi thế nên em sinh ra là bồ công anh,
    không phải là hướng dương hiền lành
    ngày dõi theo hướng mặt trời để thỏa mãn lòng kiêu hãnh,
    cung cúc phục tùng những ý muốn của chủ nhân.

    Anh thân yêu dẫu cho anh rất giận,
    em không đánh đổi sự tự do của mình để làm thê thiếp của mình anh.
    Dẫu đời hoa bé nhỏ rất mong manh,
    em vẫn mong được sống trọn vẹn chỉ là người duy nhất,
    của người yêu em, chỉ riêng em, và cả tâm hồn em.

    Không thỏa mãn vì tình hoa chân chất,
    không thể yêu hoa chỉ đơn giản vì hoa,
    mặt trời lại rong ruổi những bước xa,
    trên chặng đường chinh phục những tình yêu khác.
    Có sao đâu chàng mỉm cười rất bạc,
    dẫu thế nào cũng có hướng dương kia.

    Hoa buồn để gió nhẹ thổi đi
    mãi bay đi cho đến một ngày
    Nắng nhẹ trời trong hương bát ngát
    của cánh đồng ngang ngát mùi cỏ thơm
    anh chàng đất hiền lành đang thức dậy
    nở nụ cười rất hiền để chào hoa
    thương yêu hoa và tình cảm của hoa
    nhẹ nhàng và tha thiết đất bảo
    nơi bình yên hoa hãy ở lại đây
    đất yêu hoa nên thật muốn chăm sóc
    chỉ riêng hoa, cho mỗi tâm hồn hoa
    cho hạnh phúc tràn đầy trong mắt biết!
    cho tình yêu nhẹ nhàng bên sắc hoa
    ở bên đất, đất yêu hoa rất thật!
    cho hoa xinh khoe sắc với nhân gian!
    bởi vì hoa sinh ra để được yêu thương!

  2. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Hoa Bồ Công Anh ………

    ước chi nỗi buồn nhẹ như hoa bồ công anh.....để gió thổi bay đi....

  3. #3
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Hoa Bồ Công Anh ………




    Trích dẫn Gửi bởi huynh lam
    ước chi nỗi buồn nhẹ như hoa bồ công anh.....để gió thổi bay đi....
    Mình cũng đang mong muốn điều giống như bạn vậy……..mong cho nỗi buồn bay đi hết…..nhưng sao …….:thodai:……..

  4. #4
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Bài viết
    0
    Ðề: Hoa Bồ Công Anh ………




    Trích dẫn Gửi bởi lamdieuque
    Mình cũng đang mong muốn điều giống như bạn vậy……..mong cho nỗi buồn bay đi hết…..nhưng sao …….:thodai:……..
    nếu như thế thì đâu cần phải buồn....nếu như thế chỉ cần quay lưng lại là nổi buồn không còn.....nhưng có quay lưng lại bao nhiêu lần thì buồn vẫn buồn.....:hichic::hichic:

  5. #5
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Hoa Bồ Công Anh ………




    Trích dẫn Gửi bởi huynh lam
    nếu như thế thì đâu cần phải buồn....nếu như thế chỉ cần quay lưng lại là nổi buồn không còn.....nhưng có quay lưng lại bao nhiêu lần thì buồn vẫn buồn.....:hichic::hichic:

    :hi: 1 vòng lẩn quẩn……và chẳng bao giờ thoát ra đựơc……Hãy vui lên bạn nhe'……..Hình như Lâm đang có tâm sự gì thì phải……..Hãy để nỗi buồn cuốn theo gió như những cánh hoa bồ công anh bạn nhe'………:ngaytho:

  6. #6
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Hoa Bồ Công Anh ………

    Cho mình góp thơ với

    Em nở dưới trời nắng mới
    Nụ tròn e ấp, mê say
    Anh là mặt trời ở xa vời với
    Đi chín mười phương bỗng dừng lại nơi này

    Anh gửi nắng cho hoa mật kết em,
    Anh thiêu lòng em cánh hoa bỏng hết rồi
    Anh Giục nụ hoa nở nhanh, nông nổi
    Anh đã làm em yêu anh khôn nguôi

    Để bây giờ còn lại tháng Năm thôi
    Tình anh nhạt đi, hoa vàng không được nữa
    Trong ánh nắng xưa hình như không còn lửa
    Chiều chiều đi xuống, cho em bình yên!

    Em sợ ngày mai trời lại nắng lên
    Em lại cố hướng lòng về tập xa
    Đốm lửa nhỏ trong tim đã tắt
    Em biến mất trên đời, trả cho cỏ màu xanh ...

    Nhưng lẽ nào em có thể trách anh
    Em là bồ công anh, loài hoa yêu nắng
    Giữ trong tim một điều cay đắng
    Rằng anh của nắng
    Cần thay cho tất mọi loài hoa.

  7. #7
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    3
    Ðề: Hoa Bồ Công Anh ………

    thì ra hoa này gọi là bồ công anh đó sao.thanks bạn nhìu nha vì hum nay mình mới bít hoa này.

  8. #8
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Hoa Bồ Công Anh ………

    Hãy để bồ công anh làm thay đổi tâm hồn bạn....Nỗi buồn ơi ! ... bay đi, chán trường ư! ...biến đi >>> trả lại cho ta cuộc sống yên lành.

  9. #9
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Hoa Bồ Công Anh ………

    bồ công bay theo gió sẽ mang theo nỗi buồn của tất cả.....hi vọng là thế

  10. #10
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Hoa Bồ Công Anh ………




    Trích dẫn Gửi bởi samactinhyeu
    thì ra hoa này gọi là bồ công anh đó sao.thanks bạn nhìu nha vì hum nay mình mới bít hoa này.
    Có thể những người ở thành phố sẽ không bít được loài hoa này, vì nó sống chủ yếu ở miền quê thôi…..ở quê của mình hồi xưa thì nhìu lắm….tới mùa gió nó bay đi khắp nơi…..Khi hoa gia`…mình thổi thì rất là dễ bay……:mua:
    -----------------------------------------------------------------------------------------

    Truyền thuyết hoa bồ công anh


    Trên một cánh đồng nọ, có một loài cây có những bông hoa vàng rực, những chiếc lá dài, xanh thẫm với những chiếc răng cưa nhọn hoắt như những chiếc răng nanh của con sư tử. Người ta gọi nó là cây Răng Sư Tử.Răng Sư Tử nằm đủng đỉnh bên trên đồng cỏ dại, trong trái tim chàng ôm ấp những cánh hoa vàng như màu nắng. Người chàng yêu chính là đoá hoa nở rộ từ chính trong vòng tay ấm áp của chàng. Những chiếc lá gai góc của Răng Sư Tử ôm vòng lấy những đoá hoa, chở che và đầy khao khát.


    Mùa hạ đến, những bông hoa trút bỏ những chiếc trâm cài đầu vàng óng, chiếc áo ruộm nắng được thay bằng một cái áo choàng bông nhẹ, trắng muốt và mịn như những chiếc lông ngỗng. Bông hoa từ trong vòng tay chàng trai vươn cao lên đầy kiêu hãnh. Răng Sư Tử vẫn say mê ngắm nhìn và thầm ngợi khen vẻ đẹp ấy của nàng. Người con gái của chàng đã biến thành bông Bồ Công Anh với chiếc áo choàng satin trắng xốp. Tình yêu cứ thế lớn lên...

    Bỗng một ngày, từ một miền xa xôi nào đó, thổi đến một người con trai có cái tên là Gió. Gió ồn ào, mạnh mẽ, cuồng nhiệt và sôi nổi. Gió lướt đi trong vũ khúc quay cuồng. Gió cầm trên tay cây sáo trúc, thổi những bài ca đẹp về cánh đồng, và về những miền đất mà chàng đã đi qua. Gió kiêu hãnh, Gió lạnh lùng, và Gió cũng vô tâm. Gió lướt đi ngang qua trên cánh đồng, khiến biết bao loài cây phải hướng mắt theo. Bên trên cái thế giới nhỏ bé ấy, chàng là người được yêu mến và ngưỡng mộ.

    Bồ Công Anh không phải là ngoại lệ. Gió ập tới khiến nàng choáng ngợp, choáng ngợp trước vẻ phong lưu và bất cần. Khi cơn Gió lướt qua trên cánh đồng, nàng vươn mình theo hướng gió, đón Gió về lại bên nàng. Nàng muốn được những ngọn gió mát rượi ôm ấp vào lòng, vuốt lên từng sợi bông của chiếc áo choàng trắng xốp. Nàng yêu Gió, trong sáng và trọn vẹn.

    Nhưng Gió sinh ra không phải để dừng chân. Chàng là đứa con của Ngao Du và Mạo Hiểm. Cánh đồng cỏ bình yên không phải là chỗ trú ngụ đời đời. Gió lại ào ạt thổi qua. Bồ Công Anh cố níu giữ, cố nắm bắt Gió bằng thân hình mảnh dẻ của mình, nàng vươn mình ra. Nhưng vô ích. Gió vẫn cứ thổi lạnh lùng.

    Răng Sư Tử nhói lên trong lòng. Trái tim chàng như bị chính những chiếc răng cưa cào xé. Chàng che chở cho người con gái chàng yêu, để rồi mất nàng trong giây lát. Răng Sư Tử tuyệt vọng giơ những cánh tay xanh biếc ra, giữ chặt lại Bồ Công Anh trắng muốt. Nhưng cánh tay chàng chơi vơi trong Gió. Những cánh hoa Bồ Công Anh xinh đẹp và mềm mại đã tự tách khỏi nhuỵ hoa, để bay cùng chiều với Gió mất rồi.

    Và ngày ngày, những người nông dân đi trên cánh đồng vẫn nghe tiếng Răng Sư Tử thì thầm cùng với chàng Gió từ miền xa thổi đến, hỏi những cánh Bồ Công Anh đã được Gió mang tới nơi đâu... "Ở nơi đó, cô ấy sống thế nào?". Gió im lặng, Gió không thể mang Bồ Công Anh đi mãi. Cô gái ấy rơi xuống trên những cuộc hành trình, vùi mình vào trong đất, để rồi lại hồi sinh thành những đứa con và đặt tên chúng là Răng Sư Tử...

    Cây có Hoa, nhưng không giữ được Hoa. Hoa chỉ luôn vươn mình theo Gió. Gió lại khó nắm bắt, lại chỉ biết yêu những cuộc hành trình. Và khi cơn Gió qua rồi, Hoa mới biết: cội nguồn của mình là nhựa chảy trong máu của cây...

 

 
Trang 1 của 2 12 CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •