Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Trang 2 của 15 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 20 của 142

Chủ đề: Giọt Buồn

  1. #11
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Giọt Buồn

    DỐI LÒNG MÌNH CÓ TỘI KHÔNG ANH
    ( Thay lời M. nói với người ấy )

    Đừng trách em sao không trả lời anh !
    Hai tiếng “có”, “không” sao … mênh mông quá
    Em hỏi gió … gió lắc đầu buồn bã
    Em hỏi mây … mây hờ hững trôi xa

    “có” hay “không” tất cả sẽ nhạt nhòa
    Bao nghiệt ngã giữa hai chiều quên - nhớ
    Mưa chiều nay … bao nhiêu bong bóng vỡ
    Tím cả góc trời … nỗi nhớ không tên

    Nhớ nhau nhiều nhưng vẫn mãi lặng im
    Bởi khoảng cách vô hình … nhưng rất thực
    Sợ chạm tay … vỡ tan … miền ký ức
    Dối lòng mình … thì có tội ko anh ?!!

  2. #12
    Ngày tham gia
    Dec 2015
    Bài viết
    0
    Chiều Xuân về lòng kẻ ly hương
    Vàng rơi xào xạc những con đường
    Gió buồn man mác chừng như cũng
    Thêm chút buồn, gợi chút nhớ thương


    Ơi hỡi nhắn dùm mây trắng ơi
    Về phương xa đó giúp đôi lời
    Bao năm biền biệt xa cố thổ
    Giọt buồn nghe nặng đáy hồn côi


    Ừ phải mấy mươi năm còn gì ...
    Từ ngày giã biệt bước chân đi
    Một lần trở lại sao vội vã
    Quay lưng sầu vọng tiếng biệt ly


    Còn có bao giờ, bao giờ không?!
    Nhìn lại quê xưa chút mặn nồng
    Hay cũng thôi rồi là vĩnh viễn
    Trăm năm như hết cả mùa Đông!

  3. #13
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    4
    Re: Ðề: Giọt Buồn




    Trích dẫn Gửi bởi xuanthanh
    ĐẾN BAO GIỜ
    ( Gửi tặng người tôi đã xa)

    Sẽ chẳng bao giờ em đến đuợc cùng anh
    Chỉ một lần thôi êm ả
    Dẫu đã có bao lần vội vã
    Anh vẫn là anh xa cách giữa đời

    Sẽ chẳng bao giờ có đuợc giữa lòng tay
    Ấm áp huơng người thuơng nhớ
    Một bông cúc muộn màng mới nở
    Dẫu vàng tuơi trơ trọi cuối mùa

    Một tình yêu tha thiết chẳng hẹn hò
    Em với anh chỉ là mộng uớc
    Một giấc mơ gần mà không thực
    Rất mặn nồng mà trống trải đơn côi

    Sẽ chẳng bao giờ đến đuợc cùng anh
    Chỉ một lần thôi là tất cả
    Để cứ đến rồi đi trên đuờng cúc nở
    Không mùi huơng vẫn gợi nhớ âm thầm..
    Người đã xa và gửi người tôi thương cũng vậy thôi mà, ^^

    Có niềm tin thì cũng có lần người ta về kề bên thì sao . :dancing: Cố lên nha -xuanthanh ^^

  4. #14
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    11
    Ðề: Giọt Buồn

    CÓ THỂ MỘT NGÀY CHÚNG MÌNH SẼ LẠI YÊU
    ( Thay lời M. )

    Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu
    Nhưng không phải yêu nhau,
    Mà là yêu người khác.

    Anh sẽ nắm tay một người con gái
    Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa
    Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa
    Nhưng đi đưa áo cho một chàng trai khác...

    Bức ảnh cô gái kia có vô tình đi lạc
    Em cũng chẳng ngồi tô vẽ cho xấu xí hơn em
    Anh rồi cũng chẳng còn ghen,
    Những chỗ không anh, em diện màu áo mới.
    Tại đường phố đông người
    Nên chúng mình cứ mặc sức lướt qua nhau.

    Có thể một ngày em mặc áo cô dâu
    Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể
    Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ
    Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh...

    Giông bão đi qua ô cửa màu xanh
    Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ
    Về bữa cơm,về ngôi nhà và người em yêu hơn cả
    Như anh nghĩ về vợ mình,về hạnh phúc bền lâu.

    Có bao nhiêu sao sáng trên đầu
    Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất
    Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích
    Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa...
    Em nghe lại những bản tình ca
    Vẫn dịu dàng,vẫn thiết tha như thế
    Vẫn say mê như chưa hề cũ
    Nhưng sao chẳng đoạn điệp khúc nào lặp lại như nhau

  5. #15
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Xuân về chạnh nhớ cố-hương
    Trường xưa bạn cũ những con đường
    Làng xưa thôn cũ thầm như cũng
    Ru nhẹ ta về bao luyến-thương


    Mây xám lang-thang rừng núi ơi
    Nhắn về chốn cũ giúp đôi lời
    Tha-hương lòng vẫn hoài đất tổ
    Giọt buồn thổn-thức nỗi đơn-côi


    Ngày đó thê-lương chẳng nhớ gì
    Kinh-hoàng hỗn-loạn xác cuồng đi
    Phủi tay vứt bỏ chân vội-vã
    Thoắt nhìn trở lại đã chia-ly


    Thương đến bây giờ người biết không !?
    Tình quê vẫn thắm vẫn thơm nồng
    Mãi còn nhung-nhớ trời vĩnh-viễn
    Tấm lòng ấp-ủ những sầu Đông

  6. #16
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi xuanthanh
    ( Thay lời M. nói với người ấy )
    :lasao: M là ai vậy ạ, em hay vơ vào có M là luận ra Mít đấy. Nhưng mà Mít thì chẳng có nói với ải với ai cái chi hết :ngaytho: => ko phải mình :lala: anh Thanh nói hộ ai thì Mít gửi ké bài nãy nữa nè

    Nói với anh
    Lương Lan

    Có thể nào nói hết với nhau không
    Tất cả mọi điều dù xót xa cay đắng
    Trong ngực trẻ con tim chết lặng
    Có thể nào nói hết được không anh ?

    Đã từ lâu vắng giấc mơ lành
    Em vật vã bao đêm dài thao thức
    Thức trắng đêm mặt vùi trong gối
    Nghe ngoài trời xối xả mưa giông

    Có thể nào nói hết với nhau không ?
    Cái háo hức của một thời con gái
    Cái si mê của tình đầu thơ dại
    Những hão huyền mơ mộng tuổi hai mươi

    Cứ ngỡ đây là đỉnh cuộc đời
    Nhưng cuộc đời vẫn còn đang phía trước
    Điều đơn giản vậy thôi không hiểu được
    Để bây giờ đau buốt trái tim

    Quá viển vông khi em cứ đi tìm
    Cứ khao khát một mối tình vô giá
    Cứ mong mỏi một Ngân hà kỳ lạ
    Trong cuộc đời có những ROMEO

    Em bàng hoàng trước những đợt sóng xô
    Cơn bão cát dội lòng em xối xả
    Em bơ vơ giữa đô thành xa lạ
    Em lẻ loi giữa thật giả cuộc đời

    Chợt thấy thương, thương quá tuổi hai mươi
    Ánh hào quang và trái tim bỏ ngỏ
    Đêm mưa giông thương con dế nhỏ
    Nỗi chi mà nức nở giữ đêm thâu

    Chẳng thể nào nói hết với nhau đâu
    Em tê tái giữa một trời giông tố
    Đau xé lòng lệ trào rơi máu đỏ
    Chẳng thể nào nói hết với nhau đâu ./.

  7. #17
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ba ta cùng thích thơ ca
    Mỗi người một nét hòa thành tập thơ
    Thơ bay khắp nẻo diễn đàn
    Mọi người cùng đọc cùng cười, cùng vui...

  8. #18
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Giọt Buồn

    BÌNH YÊN...
    ( Lời của M. )

    Và mọi con thuyền đều đến buổi buông neo
    Xin gấp lại cánh buồm nhờ bóng đêm che chở
    Gỡ tấm áo choàng thi ca khỏi nỗi buồn nhỏ bé
    Trái tim em đậu xuống cát hết ưu phiền

    Thì có khác gì đâu giữa tất cả và em
    Định mệnh như một kẻ tinh ranh gỡ dần từng múi chỉ
    Để những tín điều thiêm thiếp ngủ quên trên tấm ga trải giường sạch sẽ
    Có thể nào đó chẳng phải bình yên?

    Bờ bãi đã qua rồi em sẽ quên
    Em bình thản buông neo như tiếng thở dài trong đêm vừa phóng thích
    Nhớ thương không được quyền đỏng đảnh
    Đêm xun xoe luận tội những yên lành

    Anh đừng lo,
    nếu chẳng ngủ yên,
    cánh buồm em cũng chỉ thức dậy trong lặng im...

  9. #19
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Có thật đời buồn không?

    Mẹ nói ở trên đời
    Buồn nhiều mà vui ít
    Nếu là người hiểu biết
    Vết thương buồn sâu hơn

    Tôi vẫn là bé con
    Chỉ biết buồn vơ vẩn
    Cho những ngày lẩn thẩn
    Chẳng biết nên làm gì
    Xách xe đạp tôi đi
    Một vòng là vui lại

    Mọi chuyện đâu thế mãi
    Mẹ bảo: Con lấy chồng
    Bao niềm vui trong lòng
    Nhường chỗ cho lo lắng
    Con sẽ thôi bắng nhắng
    Để suốt đời đăm chiêu
    Lo cơm, gạo, tiền tiêu
    Lo tình yêu, con cái...

    Tôi nghe đi nghe lại
    Cái tương lai của mình
    Chợt thấy đời mênh mông
    Toàn những điều mệt mỏi
    Rồi không tin tôi hỏi:
    Có thật đời buồn không?

  10. #20
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Giọt Buồn

    MỘT MÌNH


    Một mình đếm bước đơn côi
    Dòng đời lặng lẽ nỗi trôi tháng ngày
    Bóng đêm cứ mãi đọa đày
    Niềm đau , nỗi nhớ ..đắng cay giữa đời

    Một mình với bóng lẻ loi
    Hồn tôi nhuốm lạnh , giữa trời đau thương
    Đêm buồn một kiếp tha hương
    Ôi sao tê tái , đoạn trường ai hay !

    Đau thương chất ngất dâng đầy
    Chiều buông tắt lịm bóng gầy Mẹ tôi
    Một mình lạc lõng chơi vơi
    Tâm tư xao động , hồn côi khóc thầm .
    Mẹ tôi về cõi xa xăm
    Hết rồi cái thuở về thăm Mẹ hiền !

    Nhìn mưa trút xuống mái hiên
    Dường như cũng hiểu nỗi niềm riêng mang
    Chao ôi ! cay đắng muôn vàng
    Lòng đau uất nghẹn , lệ tràn ướt mi

    Một mình cũng phải bước đi
    Bao nhiêu mất mát , những gì sau lưng
    Chông gai bao nỗi chập chùng
    Một mình đành phải bước cùng đôi chân

    Suối buồn cứ mãi tràn dâng

 

 
Trang 2 của 15 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •