ANH BÂY GIỜ...

Anh bây giờ...
còn lại...một mình thôi !
Trời thương cũ đã xa rời biền biệt
Cả ước mơ, cả tâm tình tha thiết
Gửi về người mù khuất tận chân mây.

Anh bây giờ...
còn lại mỗi...anh đây !
Cùng giấc mộng đong đầy theo năm tháng.

Em đâu rồi ?
Mịt mờ...xa...xa lắm...
Để mùa Đông nhuộm buốt những hoàng hôn.

Anh bây giờ...
mệt mỏi những bước chân
Và rệu rã cả tâm hồn - đơn độc.

Em đâu rồi ?
Trời mưa buồn...như khóc
Ướt đời anh, ướt cả những vần thơ

Em đâu rồi ?
Để anh mãi bơ vơ
Khi ngoảnh lại, chỉ thẩn thờ cùng bóng.
...

Anh bây giờ...
là ngày dài mong ngóng...
là đêm chờ, quạnh vắng nỗi...cô liêu.
...

Hoàng hôn tím bóng trời chiều
Đời dần rơi...để buồn nhiều - nhiều thêm !



Lặng thầm, nhè nhẹ bước chân.
Anh loanh quanh phố bao lần, anh ơi !
Ngày trôi, ngày cứ mãi trôi...
Cuộc đời là thế...thế thôi - thôi đành !
Mong manh những sợi tơ mành,
Anh đem dệt lại để dành riêng nhau !
Rồi mưa, mưa lại, mưa mau...
Vu vơ đôi chút sắc màu...trần gian.
Mênh mang, tiếng nhạc mênh mang.
Trang thơ để lại, mùa sang...mất rồi !


MÀU THỜI GIAN

Âm thầm Giờ_Khắc giao thoa
Màu thời gian cứ phôi pha qua đời !
Tuổi xuân vừa đó xa rời
Tóc xanh điểm bạc, lòng bồi hồi đau.

Cuộc đời cứ mãi trôi mau
Xốn xang, câu_chữ chênh chao vơi_đầy.
Ngày qua - rồi lại qua ngày
Giũ buồn gác trọ, heo may bên thềm.

Màu thời gian Là bóng đêm
Là bình minh Là ánh đèn ...Hoàng hôn.

Chòng chành bao nỗi dại_khôn
Rơi như mắt nắng bồn chồn ngoài song.

Thơ ơi ! Tôi mãi chờ mong
Xuân sang - Hạ đến,
Thu,
Đông...
Ơi buồn !


MỘT CHÚT MÙA THU


Một chút mùa thu nơi bến mơ
Cho rơi...rơi nhẹ những mong chờ...
Cho thơ nhuộm sắc hoàng hôn tím
Cho mắt ai nhìn ai...ngẩn ngơ !

Một chút mùa thu thôi nhé anh !
Lá bay theo gió để xa cành...
Bỏ khung trời cũ nhiều mơ ước
Bỏ cả một thời xanh...ngát xanh...

Một chút mùa thu - ta với nhau
Ngày qua...sao cứ mãi qua mau ?
Sắc thu vàng úa lùa lên tóc...
Để lại cho minh - một chút đau !
...

Thì thôi, mãi nhớ làm chi...
Thu qua, thu lại, mấy khi...thu về !