Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Trang 1 của 3 123 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 30

Chủ đề: Biển gọi tên em

  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0

    Biển gọi tên em

    <div style="text-align: center">Biển gọi tên em
    </div>CH đứng trên bãi cát. Phía trước mặt, mênh mông là biển. Biển như một dải lụa khổng lồ xanh thẳm căng ngang một đường thẳng tắp phía chân trời. Xa khơi, vài chiếc thuyền lấp ló cánh buồm nâu, khi ẩn khi hiện như đang chìm dần trong màu xanh bao la của biển.

    Đây là lần thứ ba CH về Việt Nam, nhưng chưa lần nào CH cảm thấy thích thú như chuyến về thăm miền biển nơi này. Không biết là vì những lần trước, CH còn quá nhỏ nên chưa cảm nhận được đầy đủ hai chữ “đất liền”, hay là vì vẻ đẹp sang trọng và kiêu kỳ của Hà Nội, chút xô bồ vá náo nhiệt của Sài Gòn – hai nơi CH đã đến – không đủ sức làm CH rung động bằng dãy đất miền Trung nghèo khó, hoang sơ này. Ở Đại Dương, CH đã nhiều lần đến các bãi biển, nhưng không ở đâu có được cái nét nguyên sơ và thanh bình như cảnh sắc đang bày ra trước mắt CH. Cả một vùng trời nước mênh mông tuyệt nhiên không có bóng dáng một cây dù, một bộ áo tắm sặc sỡ. Trên bãi cát, chỉ có vài chiếc thuyền con nằm úp, phơi bụng bạc thếch dưới khoảng trời mênh mang. Thỉnh thoảng mới có vài ngư dân vác lưới đi qua, nhìn CH bằng cặp mắt tò mò. :dangyeu:

    Mặt trời đã lên cao quá đỉnh đầu, mặt biển bỗng lấp lóa những ánh sáng trắng như được dát một lớp bạc kì ảo. Từng con sóng xô nhẹ vào bờ, ngoan ngoãn như liếm ngón chân CH. CH thích thú xắn quần lội xuống biển. Nước biển ngập đến đầu gối CH mát lạnh, từng dòng cát chảy qua lòng bàn chân CH âm ấm. Đang say sưa trong cảm giác mơn man của biển. CH bỗng nghe bước chân mình hẫng một nhịp. Dường như CH đang rơi vào một chiếc hố sâu thăm thẳm dưới lòng đại dương. Nước bỗng từ đâu ùa đến ngập cả đầu CH. CH cố hết sức đạp vào đáy biển để bật lên, nhưng dưới chân CH chỉ có một khoảng không vô tận. CH định há miệng hét lên thật to nhưng nước đã tràn vào cổ họng CH mặn chát. Đúng lúc CH kiệt sức nhất, một cánh tay rắn chắc của ai đó quàng ngang qua hông CH, nhấc cơ thể CH nhẹ bỗng khỏi mặt nước và đưa CH vào bờ.

    CH nằm vật trên bãi cát, mắt nhắm nghiền. Cảm giác vừa kề cận cái chết cùng với ánh nắng mặt trời chói chang làm CH choáng váng. CH thở dốc từng hồi. Một giọng con trai vang lên đầy vẻ trêu chọc:
    - Sao, sợ chưa cô nương?
    Cố mở đôi mắt cay xè, CH nhìn thấy một gã con trai mình trần, da ngăm đen đang nheo mắt nhìn CH, cười giễu cợt:
    - Nếu không biết bơi thì đừng có lội xa, kẻo không chừng cô lại được Hà Bá mời đi dự sinh nhật “ổng” đó!
    Câu nói đó làm sự cảm kích trong đầu CH biết mất, CH vùng dậy, bậm môi:
    - Mặc kệ tui!
    Gã con trai thản nhiên:
    - Được thôi, chào bạn. Tôi cũng phải lo công việc của mình chứ làm sao mà ở đây với bạn mãi được.
    Nói rồi gã nhặt tấm lưới dưới chân quàng lên vai, vừa đi vừa lắc lư huýt sáo, bỏ mặt CH ngồi ấm ức trên bãi cát.

    Chiều về trên biển. Ánh tà dương nhuộm tím một góc trời. Mặt biển xanh thẳm, chỉ vài gợn sóng lăn tăn xô nhẹ vào bờ cát. Nhìn quang cảnh bình yên trước mắt mình, CH không thể ngờ đây là nơi CH đã suýt mất mạng. Kể từ sau lần chết đuối hụt ấy, mẹ giữ chặt CH ở bên mình, chẳng cho CH đi đâu lấy nửa bước. Chiều nay, CH phải năn nỉ gãy cả lưỡi mẹ mới lại đồng ý cho CH ra biển chơi, kèm theo bao nhiêu lời dặn dò. Mà cũng thật là kì, sao tự dưng chiều nay CH bỗng thấy nhớ biển, nhớ cái mùi mằn mặn của biển đến thế…

    Dạo bước trên bãi cát, CH bâng khuâng nghĩ về gã trai hôm nọ. Hôm đó CH ương bướng quá, lẽ ra phải cảm ơn hắn một lời mới đúng. Dù sao hắn cũng là ân nhân của CH mà.

    Một làn gió từ hướng biển ùa vào, hàng phi lao ven bờ khẽ rì rào một khúc hát. CH bỗng phát hiện ra một mái nhà nho nhỏ nép trong rừng phi lao, khói bếp từ đó bay ra, lãng đãng dưới tàng cây xanh thẫm. CH ngẩn ngơ ngắm, thầm tiếc vì mình đã không mang theo máy ảnh.

    Từ mái nhà bỗng chui ra một cái đầu bù xù. “A! Chào bạn!”. CH nhận ngay ra gã trai đã cứu mình hôm nọ. CH bẽn lẽn: “Chào anh! Anh ở đây sao?”. Gã gật đầu: “Ừa, tôi đang chuẩn bị ăn tối đây, bạn vào ăn với tôi cho vui!”. Phì cười vì lời mời vừa tự nhiên vừa ngô nghê của gã. CH gật đầu. Theo chân gã, CH khom người chui qua một cánh cửa thấp lè tè bên hông. Trong nhà còn có một ông lão râu tóc bạc phơ đang ngồi bên bếp lửa hồng, trông cứ như một ông tiên. “Ông Tám, đây là con cá heo con kể ông nghe nè!”. CH ngạc nhiên: “Sao anh biết tui là cá heo?”. Ông Tám vuốt râu, cười sảng khoái: “Đất biển Tam Thanh này nhỏ lắm, có người lạ đến là cả vùng đều biết cả. Với lại, chỉ nhìn thôi cũng đủ biết con không phải là người xứ này rồi!”. CH cười: “Ra vậy, nhưng ông và anh cứ gọi con là CH được rồi!”. Gã con trai lễ mễ bê một nồi hến luộc còn nguyên nước đặt giữa nhà, cùng với một đĩa rau muống biển và một đĩa muối tiêu: “Nào, mọi người cùng ăn thôi!”. Ông Tám gõ nhẹ chiếc đũa vào đầu gã: “Cái thằng, có bạn đây thì mày phải gắp hến ra đĩa đàng hoàng chứ!”. Gã cười hì hì: “Không sao đâu, con biết bạn này, à không. CH tuy là người thành phố nhưng bình dân lắm, phải không CH?”.

    Sau bữa tối mộc mạc ấy, CM – gã con trai rủ CH đi dạo biển. Vừa ra khỏi căn nhà lụp xụp của CM, CH đã ngỡ ngàng khi nhìn thấy sự thay đổi cảnh vật trước mắt mình. Chỉ mấy tiếng đồng hồ CH ở trong nhà mà biển đã hoàn toàn khác. Mặt biển đen kịt, CH chỉ có thể nghe thấy tiếng sóng kéo nhau xô bãi cát cùng với ánh đèn sáng lung linh của những chiếc thuyền ngoài khơi xa. Ánh sáng mờ mờ của mảnh trăng treo lơ lửng trên đầu làm CH bỗng thấy lòng man mác một điều không rõ.

    CH quay sang CM:
    - Anh sinh ra ở đây à?
    Tự dưng giọng CM chùng hẳn xuống:
    - Ông Tám nhặt được tôi trong rừng phi lao, từ khi tôi còn đỏ hỏn. Cho tới giờ, tôi vẫn không biết cha mẹ của tôi là ai…
    Không biết phải nói gì để chia sẻ với CM, CH đành im lặng. Bỗng CM cười vang:
    - Người ta bảo tôi là con trai Long Vương, cũng oai đấy chứ nhỉ?
    - Thế thì chắc anh bơi giỏi lắm.
    - Ở đây ai cũng thế, riêng gì tôi. Nhiều lúc, chúng tôi phải lênh đênh trên biển hàng tháng trời ấy chứ! Hôm nào CH rãnh, tôi sẽ dẫn CH đi câu mực thúng, vui lắm.
    CH lắc đầu quầy quậy :
    - Không được, không được, mẹ tui không cho tui đi đâu. Mẹ tui bảo số tui khắc thủy, phải cẩn thận với sông nước!
    CM lại cười vang :
    - Không có đâu, biển không bắt ai hai lần bao giờ. Nếu mà ông Hà Bá “ổng” thích CH thì lần trước “ổng” đã lôi CH xuống dưới đó rồi, làm gì còn được ở trên này !
    CH tròn xoe mắt :
    - Sao anh biết?
    - Ờ, thì đã bảo tôi là con của Long Vương mà!

    Trước mặt CH là ba và mẹ, mẹ đang nhìn CH bằng “đôi mắt hình viên đạn”. Mẹ cất giọng nghiêm khắc: “CH, mẹ cho con ra đây chơi dể thoải mái chớ không phải là để suốt ngày lông bông với thằng cháu ông Tám đâu, nghe không?”. CH mở miệng toan thanh minh, nhưng mẹ đã gạt đi: “Không được cãi! Con thử nghĩ coi là con gái mà suốt ngày cứ lẽo đẽo theo một thằng con trai đi hết chỗ này đến chỗ khác thì có hay ho gì không? Mới có hơn một tuần mà con đã đen nhẻm rồi kìa!”. CH dẫm chân : “Mẹ, con còn nhỏ mà!”. “ Vì còn nhỏ nên mới phải nghe người lớn dạy bảo. Sao hôm nay trái tính trái nết dữ vậy?”. Ba xen vào, giọng lạnh băng: “Thôi, không sao đâu. Vài hôm nữa mình cũng quay về Đại Dương rồi!”.

    Câu nói của ba làm CH ngớ người ra. Thời gian trôi qua sao nhanh quá. Thế là những ngày tháng bên CM, bên biển đã sắp chấm dứt rồi. Tự dưng CH nghe tim mình nhói lên như bị bàn tay ai bóp chặt. CH không muốn xa rời mảnh đất này một chút nào cả. CH yêu biết bao cảnh sắc và những con người mộc mạc nơi đây. Hương vị mặn mòi của biển như đã thấm vào trong từng mạch máu của CH mất rồi. Mắt CH bỗng cay cay. Quay lưng, bỏ mặc ba và mẹ réo gọi, CH chạy thật nhanh về phía rừng phi lao.

    Bây giờ trước mặt CH là CM – đầu tóc bù xù, da ngăm đen. CM đang tẩn mẩn gỡ từng mắt lưới. “Anh CM, ngày kia CH đi rồi”. CM chựng lại một chút, nhưng rồi lấy lại ngay được vẻ thản nhiên: “Thì sao chớ?” và huýt sáo líu lo một điệu nhạc vui nhộn. CH lại bặm môi, cố nén sự hờn dỗi: “Anh nhớ viết thư cho CH nha!”. “Tôi ít chữ, không biết viết gì đâu!”. Nước mắt CH đã bắt đầu ứa ra hai bên khóe: “Anh CM, CH đi rồi – anh không nhớ CH sao?”. CM thả tấm lưới xuống chân, quay mặt về hướng biển, giọng xa xăm: “Không đâu!”. Rồi bất chợt CM quay sang CH, mắt CM ngập tràn một trời giông tố: “Nhưng biển thì sẽ nhớ CH nhiều lắm đó, CH ơi!”.


    <div style="text-align: center">Còn đây là bài thơ viết tặng riêng cho “Biển gọi tên em”
    (Hoặc bạn cũng có thể nghĩ là của CM tặng cho CH cũng đc ^^)
    Biển lặng

    Biển không gợn sóng nữa rồi
    Lặng tim tím một góc trời hoàng hôn
    Lặng im những tiếng dỗi hờn
    Lặng im núi cát chập chờn bóng xa

    Lặng im lời gió mặn mà
    Rừng lao rũ ánh trăng nhòa nhạt tan
    Bờ môi bạc thếch rượu tàn
    Lặng im góp nhặt lá ngàn rụng rơi

    Ai theo ngọn sóng đi rồi
    Biển nay còn lại một đời lặng im.
    </div> :dangyeu::dangyeu::dangyeu:

  2. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Biển gọi tên em

    Chịu! Quá dài ko thể đọc, đặt cục gạch ở đây! nếu nhìu người vào xem và khen hay quay lại đọc vậy :giabo:

    Bài thơ cuối thì đọc,,,,,,,,,tạm ổn để nhấn cảm ơn he he :matdeu:

  3. #3
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Biển gọi tên em

    Có một lần biển và sóng yêu nhau
    Người ta nói, biển là mối tình đầu của sóng
    Sóng dạt dào ôm bờ cát trưa nóng bỏng
    Biển vỗ về, biển hát mãi khúc tình ca

    Rồi một ngày sóng nông nổi đi xa
    Bao kẻ đến và tỏ tình với biển
    Biển sợ rằng sóng không về vĩnh viễn
    Nên đành lòng hò hẹn với vầng trăng

    Sóng trở về và biển thấy ăn năn
    Biển ngoại tình, biển xanh man tội lỗi
    Sóng thét gào không thể tha thứ tội
    Sóng bỏ ra đi kể từ đó không về

  4. #4
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Biển gọi tên em

    Đã có lần anh nói em nghe
    Chuyện tình yêu chúng mình không đơn giản
    Anh quá phiêu lưu còn em thì lãng mạn
    Trong tình yêu hẹn hò quá mong manh

    Sóng bạc đầu từ đó phải không anh?
    Có ngàn năm biển vẫn xanh huyền bí
    Không phải đâu em, biển chẳng hề chung thủy
    Dẫu bạc đầu mà sóng vẫn thủy chung

    Anh dắt em vô biển nghìn trùng
    Nghe dã tràng kể chuyện ngày xưa xa vắng
    Dẫu không phải tình đầu em trong trắng
    Chỉ mong anh một lần với cổ tích biển ngày xưa

  5. #5
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Biển gọi tên em




    Trích dẫn Gửi bởi Mèo Tồ
    <div style="text-align: center">Biển gọi tên em
    </div>

    Biển không gợn sóng nữa rồi
    Lặng tim tím một góc trời hoàng hôn
    Lặng im những tiếng dỗi hờn
    Lặng im núi cát chập chờn bóng xa

    Lặng im lời gió mặn mà
    Rừng lao rũ ánh trăng nhòa nhạt tan
    Bờ môi bạc thếch rượu tàn
    Lặng im góp nhặt lá ngàn rụng rơi

    Ai theo ngọn sóng đi rồi
    Biển nay còn lại một đời lặng im.

    :dangyeu::dangyeu::dangyeu:
    Đây là câu chuyện :matdeu:nói về tâm trạng của 1 cô gái xa quê chăng:thodai:



    Trích dẫn Gửi bởi Mít Ướt
    Chịu! Quá dài ko thể đọc, đặt cục gạch ở đây! nếu nhìu người vào xem và khen hay quay lại đọc vậy :giabo:

    Bài thơ cuối thì đọc,,,,,,,,,tạm ổn để nhấn cảm ơn he he :matdeu:
    :cogidau: gọi là lười mà tò mò hả mít nhảo?

  6. #6
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Biển gọi tên em

    Những bài thơ về biển của tác giả nào đó trên mạng...... tớ sưu tầm...... :ammuu:

    1.Biển Bờ

    Không có nghĩa mỗi lần sóng vỗ
    Là nồng nàn hôn cát đâu anh!
    Vâng em hiểu ngoài khơi vừa ngập gió
    Đưa sóng vào rồi đẩy sóng xa thêm...
    Không có nghĩa những con tàu đêm đêm
    Chưa ngủ bởi hải đăng còn thao thức
    Thăm thẳm giữa đại dương màu mực
    Biết về đâu nếu chỉ một thân tàu?
    Cuối chân trời sao và biển hôn nhau
    Bờ lặng lẽ cúi đầu không dám khóc.
    Mai sóng lại về thôi, mỏi mòn và nặng nhọc
    Thở cạnh bờ trong giấc ngủ vô tâm!
    Hoàng hôn ơi! Sao mắt bờ quầng thâm?
    Xưa biển hứa ngàn năm yêu cát trắng!
    Phiêu du mãi để con thuyền khô đắng
    Sóng có bao giờ yên lặng đâu, bờ yêu!
    Đại dương xa, gió rủ rỉ rất nhiều
    Sao tiếng thở từ ban chiều vọng lại?
    Không có nghĩa mỗi lần nghe sóng nói
    Yêu rất nhiều là cho cả bờ đâu.

    ***************************************

    2.Cổ Tích Biển Và Em

    Có một lần biển và sóng yêu nhau

    Người ta nói biển là mối tình đầu của sóng

    Sóng dạt dào ôm bờ cát trưa nóng bỏng

    Biển vỗ về hát mãi khúc tình ca.

    Rồi một ngày sóng nông nổi đi xa

    Bao kẻ đến và tỏ tình với biển

    Biển sợ rằng sóng không về vĩnh viễn

    Nên đành lòng hò hẹn với vầng trăng.


    Sóng trở về và biển thấy ăn năn

    Biển ngoại tình biển xanh mang tội lỗi

    Sóng thét gào không thể tha thứ tội

    ...

    Đã có lần anh nói em nghe
    Chuyện tình yêu chúng mình không đơn giản
    Anh quá phiêu lưu còn em thì lãng mạn
    Trong tình yêu hò hẹn quá mong manh...

    Sóng bạc đầu kể từ đó phải không Anh ?
    Có ngàn năm biển vẫn xanh huyền bí
    Không phải đâu em biển chẳng hề chung thủy
    Dẫu bạc đầu mà sóng vẫn thủy chung

    Anh dắt em giữa biển nghìn trùng
    Nghe dã tràng kể chuyện xưa xa vắng
    Dẫu không phải tình đầu em trong trắng
    Chi mong anh một lòng với cổ tích biển ngày xưa !

    **********************************************

    3.Bài Ca Của Biển

    Biển giận thuyền hôm nay không ra khơi
    Làm con sóng buồn tênh không muốn vỗ
    Và hạt muối cũng không thèm mặn nữa
    Biển nhớ thuyền, da diết, biết không?

    Thuyền có biết đêm nào biển cũng hát
    Bằng tiếng sóng nhè nhẹ vỗ bờ
    Hát ru bờ cát, hát ru hạt muối
    Hãy yên lòng, thuyền luôn nhớ biển xanh!

    Mấy hôm nay trời không mây không nắng
    Không có gió và cũng chẳng có thuyền
    Biển buồn phiền nhớ thương thuyền ấy
    Không còn hát bài ca ru ngày xưa

    Biển dịu dàng thì thầm cùng cát trắng
    Về tình yêu biển dành trọn cho thuyền
    Và biển mong một ngày kia đầy gió
    Biển lại cùng thuyền sánh bước ra khơi.

    *****************************************

    4.Thuyền Và Biển

    Em sẽ kể anh nghe
    Chuyện con thuyền và biển

    "Từ ngày nào chẳng biết
    Thuyền nghe lời biển khơi
    Cánh hải âu, sóng biếc
    Đưa thuyền đi muôn nơi

    Lòng thuyền nhiều khát vọng
    Và tình biển bao la
    Thuyền đi hoài không mỏi
    Biển vẫn xa... vẫn xa

    Những đêm trǎng hiền từ
    Biển như cô gái nhỏ
    Thầm thì gửi tâm tư
    Quanh mạn thuyền sóng vỗ

    Cũng có khi vô cớ
    Biển ào ạt xô thuyền
    (Vì tình yêu muôn thuở
    Có bao giờ đứng yên?)

    Chỉ có thuyền mới hiểu
    Biển mênh mông nhường nào
    Chỉ có biển mới biết
    Thuyền đi đâu, về đâu

    Những ngày không gặp nhau
    Biển bạc đầu thương nhớ
    Những ngày không gặp nhau
    Lòng thuyền đau - rạn vỡ
    Nếu từ giã thuyền rồi
    Biển chỉ còn sóng gió

    Nếu phải cách xa anh
    Em chỉ còn bão tố.

    *******************************************

    5.Biển Và Em

    Tình anh là tình biển
    Bởi anh mãi lênh đênh
    Bờ nào có tình thương
    Bến nào có chờ đợi
    Tàu vẫn quay trở lại
    Tìm chút nắng ban mai
    Tìm chút tình thơ dại
    Tình người vẫn khoan dung
    Lòng người vẫn độ lượng
    Biển khơi vẫn thiết tha
    Anh đi giữa đường thương
    Có con chim Hải Âu
    Có chòm sao Bắc Đẩu
    Bên em và bên biển
    Ngọn Hải Đăng rực sáng
    Trong tình em khát khao
    Trời mây nước xôn xao
    Huyền ảo giấc chiêm bao
    Thực hoà chung với mộng
    Cuối xuống hôn loài người
    Ngước lên hôn vũ trụ
    Anh cùng biển phiêu du
    Đưa em vào giấc ngủ
    Anh yêu em như anh yêu biển
    Biển trong hồn và em ở trong tim
    Anh thương em như anh thương biển
    Suốt cuộc đời chỉ có biển và em.

  7. #7
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Biển gọi tên em

    Sóng , Biển và Gió

    Nếu được nói về mối tình sóng biển
    Thì em ơi nghe anh nói lời này
    Sóng đi xa đâu phải vì nông nổi
    Mà chỉ vì mối tình sóng – gió thôi.

    Gió mới chính là tình đầu của sóng
    Họ yêu nhau chỉ bởi vì tình yêu
    Thật đơn giản đưa hai người xích lại
    Bên bờ cát trắng – điểm hẹn mối tình đầu.

    Cũng vì biển nghĩ mình dài rộng quá
    Nên lạc trong những suy tưởng mông lung
    Đem trái tim biển dành cho tất cả
    Thuyền, sóng, trăng và ánh nắng trên trời.

    Đến một ngày trăng hò hẹn với biển
    Không phải vì biển ngỡ sóng không về
    Mà chỉ vì chính vào thời khắc đó
    Biển thấy mình hạnh phúc ở bên trăng.

    Em có nhớ mối tình thuyền và biển
    Được ai đó kể trong câu chuyện tình
    Thật lãng mạn và cũng thật cảm động
    Có thể bởi vì lúc đó họ yêu nhau

    Em thấy không tình yêu là thế đó
    Đầy mơ mộng và lãng mạn vô cùng
    Nhưng cũng không kém đi phần phức tạp
    Chỉ bởi vì đơn giản là tình yêu…

  8. #8
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    5
    Ðề: Biển gọi tên em

    :hoanho::xinloinhe::xinloinhe: chị nghiêm nhiều bài thơ hay quá đi........ hôm nào rảnh chị truyền ít kinh nghiệm cho em để em đi kua zai nhé............ :xinloinhe:

  9. #9
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Biển gọi tên em




    Trích dẫn Gửi bởi Mèo Tồ
    :hoanho::xinloinhe::xinloinhe: chị nghiêm nhiều bài thơ hay quá đi........ hôm nào rảnh chị truyền ít kinh nghiệm cho em để em đi kua zai nhé............ :xinloinhe:
    :metwa::metwa:tìm đc 1 đứa ế nữa,,,,,,,,,,,,,lập câu lạc bộ ế đê :daotac::daotac:

  10. #10
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Biển gọi tên em




    Trích dẫn Gửi bởi HOA BẤT TỬ
    Đây là câu chuyện :matdeu:nói về tâm trạng của 1 cô gái xa quê chăng:thodai:


    :cogidau: gọi là lười mà tò mò hả mít nhảo?
    :241: con mụ này mình đi đâu phá mình tới đó

    cho quả bom nổ bùm giờ

 

 
Trang 1 của 3 123 CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •