Chẳng thể nào ta biết...
Thơ ơi ! Thơ là gì ? ...
... Là một thoáng nghĩ suy ?
Là khung trời mơ mộng ?
Gửi vào đấy niềm ước mong, trông ngóng
Nỗi đợi chờ và lẽ sống trần gian.
Thơ là những câu_chữ...lang thang
Bao trăn trở, ngỡ ngàng...khắc khoải
Là tin yêu ta giữ gìn mãi mãi
Là những gì ở lại tận hồn riêng.
Thơ vu vơ...
Như mây bay... bay khắp mọi miền.
Như làn gió loãng tan vào xa thẳm.
Chỉ là thế
Mà ta yêu - yêu lắm...
Một khoảng trời nồng thắm tựa hương hoa.
Thơ là thơ ! Chỉ là thế thôi mà
Lại có thể chan hoà cùng tất cả
Dù xa xôi
Dù quen
Dù lạ
Vẫn đến gần nhau...
Tha thiết quá, phải không ?
Thơ mênh mông
Ngan ngát như hoa bưởi thơm nồng
Như con nước xuôi dòng về bến đổ.
Chỉ là thế
Mà lòng ta luôn hớn hở !
... Dẫu thơ buồn !
Mà tình người muôn thuở - vẫn vui.