Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Kết quả 1 đến 8 của 8
  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0

    Cười " đứt dây thần kinh " cười nào!....

    Đôi khi bạn cảm thấy cô đơn
    Đôi khi bạn cảm thấy tủi thân
    Dường như không có ai hiểu bạn
    Và bạn nhé! Hãy để rùa nói với bạn:

    ......Không có gì hết! Đọc xong câu chuyện cười và hãy quên đi những điều làm bạn buồn nhé!
    Aha DKT ai có câu chuyện cười hay thì cũng kể cho mọi người cùng cười, giảm stress trong những giờ học, giờ làm việc căng thẳng nha!


    :cool1::cool1::cool1::cool1::cool1::cool1:


    Thói xấu

    Nàng : Anh có hút thuốc bao giờ không?
    Chàng: Không bao giờ.
    Nàng : Vậy anh có uống rượu chứ?
    Chàng: Đời anh chưa từng uống một giọt rượu nào.
    Nàng: Thế còn cờ bạc? Chắc anh cũng có đánh chứ?
    Chàng: Không khi nào, em cũng biết đấy.
    Nàng: Vậy ngoài em ra, anh còn để ý đến cô nào không?
    Chàng: Em phải tin anh chứ. Anh chỉ có duy nhất em thôi.
    Nàng: Nhưng anh cũng phải có một thói xấu nào chứ?
    Chàng: À! Đúng là thi thoảng anh có nói dối!

  2. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Cười " đứt dây thần kinh " cười nào!....

    Con lừa

    Chồng nói với vợ yêu:
    - Phụ nự phải rất biết ơn thế giới động vật.
    - Anh giắc, em chẳng hiểu gì cả.
    - Anh giải thích cho em nghe nhé. Ví dụ: chồn cho em bộ da để may áo lông, cá sấu cho em da để may túi xách, rắn cho em da để đánh bóng giày. Và rút cuộc luôn luôn có một " con lừa " để trả tiền sắm những thứ ấy.

  3. #3
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Cười " đứt dây thần kinh " cười nào!....

    Tím hết cả mình mẩy
    Ông chủ nọ gọi về cho vợ biết là phải làm việc trễ tối nay. Gọi xong, ông mời cô thư ký xinh đẹp đi ăn và ông ta gặp may được cô ta rủ về phòng mình!

    Hai tiếng sau, ông vào phòng tắm sửa soạn lại để trở về nhà. Bỗng ông ta hoảng hồn vì thấy trên cổ mình có một vết cắn bầm do cô thư ký để lại. Ông hoang mang vì không biết phải nói sao nếu bị vợ hỏi.

    Ông mở cửa vào nhà và con chó bec-giê nhảy chồm lên mừng chủ. Ông lanh trí vội vàng ôm lấy con chó làm bộ vật lộn với nó rồi la toáng lên và chạy vào phòng. Ông ta một tay lấy ôm cổ ra vẻ đau đớn nói với vợ:

    - Em xem nè! Con chó quỷ cắn bầm cổ anh này!

    Vợ ông ta vội phanh áo mình ra phân bua liền:

    - Anh coi đó! Nó cũng cắn tím bầm mình mẩy em này!!!

  4. #4
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Cười " đứt dây thần kinh " cười nào!....

    Rể thế đấy
    Mẹ vợ nói với chồng: - Ông ép rể uống vừa thôi chứ, nó say không về được, tội con gái mình ngủ chèo queo một mình à.
    Con rể đang cạn li, dừng lại lè nhè: - Má đừng có lo, bữa nào không uống ở nhà ba má thì con cũng nhậu ở những chỗ khác à! Vợ con ngủ chèo queo quen rồi.

    Má đừng lo
    - Má à, có canh măng ngon, con múc qua ba má một tô.
    - Xem dâu má kheo tay không nào, ngon quá. Sao con không chừa thịt lại cho cháu nội má?
    - Dạ, má đừng lo. Con lựa nạc để phần cho tụi nhỏ hết rồi, múc toàn “cù lẳng” cho ba má đó chứ!

    Con dâu
    - Nè con dâu của má, trưa trầy trưa trật rồi dậy còn lo chợ búa chứ!
    - Dạ, chồng con đã xách giỏ đi chợ từ sáng sớm rồi mà má!

    Cơ hội của rể
    - Ông ơi, thằng rể đang khiêng tủ kìa, tôi với ông qua phụ đi.
    - Dạ cám ơn ba má. Giờ con với má một đầu, còn đầu kia... ráng “gồng” nghe ba!

    Con xin vâng
    - Con mới về làm dâu, lại là dân thành phố, việc nặng nhọc chưa quen, thôi nghỉ đi, để má làm cho.
    - Dạ, má đã bảo thì con không dám “cãi”.

    Phụ cho rể
    - Thằng rể đang làm gì đó, có cần ba phụ hôn?
    - Dạ, vậy để con vịn cây thang cho, còn ba trèo lên sắp lại giùm con mấy tấm ngói.

    Má chồng, con dâu
    - Ông bà nói “dâu là con”, đã về sống với ba má rồi, muốn làm gì thì làm, đừng rào trước đón sau, không khi gia đình mất tự nhiên.
    - Dạ, ba má nói vậy thì con xin nghe. Hôm rầy con nhớ cha mẹ ruột quá, giờ con về vài bữa nữa con xuống!

  5. #5
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Cười " đứt dây thần kinh " cười nào!....




    Trích dẫn Gửi bởi ruachip1990
    Rể thế đấy
    Mẹ vợ nói với chồng: - Ông ép rể uống vừa thôi chứ, nó say không về được, tội con gái mình ngủ chèo queo một mình à.
    Con rể đang cạn li, dừng lại lè nhè: - Má đừng có lo, bữa nào không uống ở nhà ba má thì con cũng nhậu ở những chỗ khác à! Vợ con ngủ chèo queo quen rồi.

    Má đừng lo
    - Má à, có canh măng ngon, con múc qua ba má một tô.
    - Xem dâu má kheo tay không nào, ngon quá. Sao con không chừa thịt lại cho cháu nội má?
    - Dạ, má đừng lo. Con lựa nạc để phần cho tụi nhỏ hết rồi, múc toàn “cù lẳng” cho ba má đó chứ!

    Con dâu
    - Nè con dâu của má, trưa trầy trưa trật rồi dậy còn lo chợ búa chứ!
    - Dạ, chồng con đã xách giỏ đi chợ từ sáng sớm rồi mà má!

    Cơ hội của rể
    - Ông ơi, thằng rể đang khiêng tủ kìa, tôi với ông qua phụ đi.
    - Dạ cám ơn ba má. Giờ con với má một đầu, còn đầu kia... ráng “gồng” nghe ba!

    Con xin vâng
    - Con mới về làm dâu, lại là dân thành phố, việc nặng nhọc chưa quen, thôi nghỉ đi, để má làm cho.
    - Dạ, má đã bảo thì con không dám “cãi”.

    Phụ cho rể
    - Thằng rể đang làm gì đó, có cần ba phụ hôn?
    - Dạ, vậy để con vịn cây thang cho, còn ba trèo lên sắp lại giùm con mấy tấm ngói.

    Má chồng, con dâu
    - Ông bà nói “dâu là con”, đã về sống với ba má rồi, muốn làm gì thì làm, đừng rào trước đón sau, không khi gia đình mất tự nhiên.
    - Dạ, ba má nói vậy thì con xin nghe. Hôm rầy con nhớ cha mẹ ruột quá, giờ con về vài bữa nữa con xuống!
    Chậc :cuoiranuocmat:
    Không bít nên làm bố mẹ vợ hay bố mẹ chồng nhỉ? :think:

  6. #6
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Cười " đứt dây thần kinh " cười nào!....

    ĐỀ NGHỊ KHÔNG Ý KIẾN

    Vợ cằn nhằn:
    Từ hồi lấy nhau tới bây giờ, tôi làm cái gì ông cũng cản, nào là:
    “Đừng mua đồ...”, “Đừng ăn diện...”, nào là “Đừng ngồi lê đôi mách với mấy người hàng xóm...”, tôi chán mấy chữ "Đừng" đó lắm rồi.
    Sao chẳng bao giờ ông nói: “Ừ, mua đi em”, “Ừ làm đi em...” Chắc tôi phải dọn về nhà ba mẹ tôi ở quá!

    Chồng:
    Ừ, đi đi em!


    Ở một trường mầm non sáng nọ, một cô giáo nhắc học sinh rằng sáng hôm sau sẽ có tiết dự giờ của các giáo viên trường khác đến. Cô dặn dò, nếu cô nói A thì cả lớp phải nói cái ca nhá.
    Hôm sau trong giờ dự giờ:
    Cô giáo: A
    Học sinh: Cái ca.
    Cô giáo tỏ vẻ rất hài lòng và bước xuống bục giảng nhưng chẳng may bị vấp té, cô kêu lên: U
    Học sinh: Cái Cu.
    Cô giáo đỏ mặt liền quát lớn :Ồn!
    Học sinh : Cái L......n!
    Cô giáo hết chịu nổi liền nói: Im!! để hòng át tiếng học sinh nhưng đã muộn. Học sinh cùng đồng thanh đáp:
    Cái .........Chim!
    Cô giáo và các giáo viên khác...?!?



  7. #7
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Cười " đứt dây thần kinh " cười nào!....

    Xê ra :dichoi:......................Bon chen với :xileuleu:
    Lồng hình gì?
    Trong đám tang một giáo sư chuyên khoa tim, sinh viên ghi ơn ông bằng cách lồng ảnh của ông vào một pano vẽ một trái tim thật to.
    Bỗng có vị thầy giáo già khóc lớn rồi cười ha hả

    - Thưa giáo sư, vì sao thầy vừa khóc lại vừa cười ạ? - Một sinh viên kinh ngạc hỏi.

    - Tôi khóc vì cảm động trước tấm chân tình của các anh với vị giáo sư quá cố, còn tôi cười là cười cho thân phận của mình, nếu mai này tôi chết đi các anh sẽ lồng hình tôi vào cái gì đây?

    - Dạ thầy dạy môn gì ạ?

    - Tôi dạy sản phụ khoa.
    :cuoiranuocmat:


  8. #8
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    14
    Ðề: Cười " đứt dây thần kinh " cười nào!....

    Người yêu lý tưởng

    16 tuổi, tôi ao ước có bạn trai. 18 tuổi, tôi có người yêu, nhưng anh ta lại quá khô khan. Tôi xây dựng hình mẫu chàng trai lý tưởng của mình là một người lãng mạn.
    - Năm vào đại học, tôi gặp một anh chàng lãng mạn, nhưng lại quá "mít ướt". Vì vậy, tôi đi tìm người có bờ vai vững chắc.
    - Năm tôi 25, người yêu của tôi rất vững vàng, kiên định. Nhưng anh ta lại chẳng hề biết biểu lộ cảm xúc. Quãng thời gian ấy thật buồn tẻ. Rồi tôi tìm một người khác.
    - 28 tuổi, tôi gặp một người rất vui nhộn, nhưng rốt cuộc tôi không chịu nổi anh ta. Lúc nào anh ta cũng đùa bỡn với tôi và tán tỉnh những cô gái khác. Anh ta khiến tôi khốn khổ hơn là hạnh phúc. Chúng tôi nhanh chóng chia tay.
    - Bước sang tuổi 31, tôi tìm thấy một người đầy tham vọng, thông minh và mạnh mẽ. Tôi quyết định kết hôn cùng anh ta. Nhưng (lại nhưng)... chỉ một thời gian sau, chúng ly dị. Anh ta lấy đi tất cả những gì tôi có và tẩu thoát cùng cô bạn thân của tôi.
    - Giờ đây, tôi đã 40 tuổi. Tôi vẫn đang tìm một mẫu người lý tưởng của riêng mình. Có lẽ đó phải là một người trầm tính, chững chạc, ít tham vọng... Tôi biết một người như thế, chỉ có điều ông ấy đã ngót nghét 70 tuổi...

 

 

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •