Tết như cái bản lề, khép lại một năm này và mở ra một năm khác. Tết là thời điểm đặc biệt mà chỉ trừ những đứa nhỏ, bộ nhớ còn rất nhiều khoảng trống, còn lại phàm những người có ký ức đều bắt đầu hồi tưởng và so sánh: “Tết giờ sao nhạt, chẳng giống ngày xưa!”.
tết xưa rộn ràng với tiếng pháo nổ trẻ con háo hức với sự chờ đợi mong tết nhận những tờ lì xì
Tế nay ra đường buồn bã im ắng không được rộn ràng như những ngày tết xưa trẻ con thì nhận lì xì thì phải ngó xem trong đấy là bao nhiêu tiền nhiều hay ít :tungkinh: thậm chí những đứa con nhà giàu bố mẹ làm to thì tết làn nguồn thu nhập đáng kể trong mấy ngày tết thu nhập còn cao gấp mấy lần tháng lương của công nhân viên bình thường


Tết xưa là dịp sum vầy, chỉ những người “vô phước” mới phải tha phương trong chiều tất niên hay sáng tân niên. Tết nay, tàu xe vẫn náo nhiệt những ngày trước sau, vẫn là nỗi kinh hoàng của những sinh viên học xa nhà và đám công nhân đi làm cả năm chỉ trở về nhà vào ngày giáp Tết.
Nhưng Tết nay còn chộn rộn những chuyến đi xa của những người dư giả muốn khám phá vùng đất mới, của những người cả năm đã quá mệt mỏi, Trốn Tết để refresh lại tâm hồn và nhịp sống. Khái niệm “tha hương” không còn mang những nỗi ngậm ngùi mà có thêm những sắc thái trải nghiệm thú vị.

nhưng trẻ con ngày nay làm gì còn được nhìn thấy những băng pháo nổ ròn rã mang lại cảm giác thíc thú vui nhôn cho những ngày tết:danhtrong: