Chiều tím buồn rơi khắp núi đồi
Chim tìm về tổ sóng từng đôi
Gió hiu hiu thổi tầng mây trắng
Bóng nắng soi soi dáng một người
Con nước ngàn năm con nước chảy
Thuyền trôi xa bến để bùi ngùi
Ta đi gom góp thời gian cũ
Nhặt nhạnh xong rồi lại đánh rơi !
----
Vậy sao người chẳng chịu buông lơi
Người xưa bóng cũ đã xa rồi?