Cũng là Ta, giữa trời mưa_trời nắng
Cũng là người, giữa khoảng lặng trốn_tìm.
Cũng là mây, lơ thơ bay trong gió
Sóng ì ầm, muôn thuở chẳng lặng im.

Cũng là thơ, cho hồn ta rộng mở
Thả hương đời, trả món nợ Thi nhân
Quên trăn trở, quên bao điều xao xuyến
Ướp tinh khôi tâm sự... dẫu một lần.

Cũng là thế, mãi hoài... Ta vẫn thế
Dệt niềm mơ qua góc lặng ngôn từ.
Trời bát ngát, xanh, cao... lồng lộng
Thơ chan hòa, ngây ngất đến ngàn thu.