Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Kết quả 1 đến 2 của 2
  1. #1
    Ngày tham gia
    Jan 2016
    Bài viết
    2

    Chợt nhận ra: có phải em cần anh....?

    Là vì em hạnh phúc khi có anh bên cạnh em
    Một nụ hôn thật khẽ lên đôi mắt nếu mỗi khi buồn
    Nhiều điều em thầm giấu trong trái tim đã lâu thật lâu
    Dù ngày mai ra sao thì vẫn chỉ yêu Người thôi…

    Dẫu chỉ là giấc mơ, em xin mơ hoài
    Cuối con đường nắng lên, chờ anh đến…
    Đến khi nào trên thế gian mặt trời ngừng sáng lối em đi về,
    Ánh mắt này, đôi tay này mãi thuộc về nhau.


    Lời bài hát da diết, giai điệu trầm buồn, nhẹ nhàng, ca từ chậm từng tiếng một thấm vào em từ lúc nào không biết. Một tình yêu đẹp, đẹp như một giấc mơ. Em nghĩ, không chỉ riêng cô gái trong bài hát mới có “em xin mơ hoài” mà em, hay bất cứ cô gái nào trên thế gian này cũng đều như thế. Yêu và được yêu, như ai đó từng nói, là điều hạnh phúc nhất trên đời. Tưởng giản đơn nhưng điều này không đơn giản chút nào. Con người ta sống trên đời cứ mãi rượt đuổi, chạy trốn nhau, đến lúc cần một bờ vai thực sự để tựa vào thì ánh chiều tà đã buông xuống tự lúc nào và xung quanh chỉ còn lại sự đơn độc.

    Với em, chỉ cần anh bên cạnh, được ngắm nhìn và nghe anh cười nói, nhận từ anh nụ hôn nồng nàn đầy âu yếm, được cùng anh nắm tay thì dù đi đến đâu, em cũng không còn nỗi sợ hãi vì em biết, em không đơn độc!

    Em mong lắm tìm thấy một tình yêu, trong đó, em và anh, cả hai ta yêu hoài không “đủ”, không bao giờ là ngừng yêu. Em, một cô gái mạnh mẽ, cá tính, sống thực tế nhưng khi yêu, em là người cảm tính, yếu đuối, lãng mạn và đầy khát khao. Em mơ ước tìm thấy một bờ vai vững chắc, che chở em trước bao giông tố cuộc đời, cho em vòng tay ấm áp mỗi mùa đông qua. Em khi yêu, khao khát được cùng anh chung một hơi thở và hòa tim anh đập chung một nhịp. Vậy có khó không anh? Vậy em có bị nói là mơ mộng không anh?

    Em mơ ước gặp anh, một người mà khi nắm tay em, tim em đập rộn rã, hơi thở em loạn xạ và mỗi khi bên anh, em sẽ cười nếu em muốn cười hay sẽ khóc to khi em buồn bã. Anh là người mà mỗi khi bên cạnh, em không phải tỏ ra mình là một cô gái thông minh, chững chạc, suy nghĩ sâu sắc, không phải tiết chế cảm xúc, không phải ngồi hụt hẫng sau khi cúp phone với anh. Anh là người mà mỗi khi nghĩ đến, em thấy mình được yêu thương, trân trọng, và tự trong đáy lòng, lúc nào em cũng thấy ấm áp mỗi khi nhớ về anh. Thế nhưng, sao tìm anh khó quá, tìm hoài vẫn chưa thấy, trong khi em chỉ mong như vậy, có gọi là đòi hỏi hay không?

    “Theo tình tình chạy, chạy tình, tình theo”. Em bỗng dưng thấy mệt mỏi, cũng có thể là nản, trên con đường tìm cho mình một tình yêu đích thực.
    .................
    Vì em đang đặt mình vào phút giây em tìm thấy người đàn ông của cuộc đời mình, người sẽ cùng em đi hết đoạn đường đời còn lại đầy chông gai, phút giây thiêng liêng ấy, em nghĩ tim mình sẽ vỡ òa thành tiếng khóc hạnh phúc thay nụ cười mãn nguyện.
    ...Mong lắm… “Dù ngày mai ra sao thì vẫn chỉ yêu Người thôi…Đến khi nào trên thế gian mặt trời ngừng sáng lối em đi về…Ánh mắt này, đôi tay này mãi thuộc về nhau”.

    P/S.:k4232942:

  2. #2
    Ngày tham gia
    Mar 2016
    Bài viết
    15
    Ðề: Chợt nhận ra: có phải em cần anh....?

    có những thứ hạnh phúc thật giản đơn mà sao ta mãi kiếm tìm?

 

 

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •