Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Trang 1 của 11 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 109
  1. #1
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    3

    Bản chất tình yêu: Cho hay Nhận... ???

    Có một nhà tâm lý học đã viết: Tình yêu tuổi thơ đi theo nguyên tắc : " Tôi yêu vì tôi được yêu"; tình yêu trưởng thành trái lại : " Tôi được yêu vì tôi yêu "; tình yêu thiếu trưởng thành thì : "Tôi yêu bởi vì tôi cần đến em"; tình yêu trưởng thành lạị nói " Tôi cần đến em vì tôi yêu em ". Ðiều đó có nghĩa là gì ? Phải chăng "sự phát sinh tình yêu bằng cách yêu thì hay đẹp hơn là bị lệ thuộc vì được nhận tình yêu ? " Nói cách khác, bản chất của tình yêu là Cho hay là Nhận? Giải quyết được vấn đề này sẽ giúp ta 3 điều thú vị :
    Một là: Nếu chưa có tình yêu, ta vẫn còn cô đơn, ta sẽ có thể tìm gặp được đối tượng và tìm thấy tình yêu.Hai là: Nếu đang yêu, ta sẽ giữ được tình yêu và người yêu. Ba là: Nếu đã là bạn đời với nhau, ta sẽ củng cố được hạnh phúc gia đình, làm cho cuộc sống lứa đôi mãi mãi có hương vị quyến rũ như thủa nào.

    Nhưng tình yêu là gì ? Tại sao trong cuộc đời, tình yêu lại quan trọng đến nỗi không thể không có nó? Tình yêu là sự kết hợp với "người ta" để giữ toàn vẹn được mình. Là sức mạnh hoạt động của con người, làm cho con người chiến thắng được cảm thức cô đơn. Có thể nói yêu là điều kiện để thực hiện nghịch lý: "Mình với ta tuy hai mà một", "Ta với mình tuy một mà hai". Ta sẽ nghĩ thế nào trước mệnh đề "Tình yêu là hiến tặng" ? Thông thường hiến tặng ai một cái gì, có nghĩa là mất đi, là một sự hy sinh. Trong ý nghĩa ấy, sẽ có lập luận cho rằng bản chất của tình yêu và vô điều kiện. Nghĩa là yêu không cần đáp trả. Yêu không cấn đáp trả là một hình thức của tình cảm đơn phương. Ðấy là trường hợp tình yêu chỉ mới thực hiện được có một nửa. Bởi vì bản chất của tình yêu phải là sự cộng hưởng. Khi ta nói yêu nhau, tức là yêu cầu cả hai người và về cả hai phía. Do đó, hiện tượng yêu không cần đáp trả là sự biến dạng của tình yêu chứ không phải là tình yêu trọn vẹn. Ðiều đó, chứng tỏ rằng khởi điểm của tình yêu là cho, là hiến tặng. Mà điều tối quan trọng của cho không phải chủ yếu thuộc về vật chất. Sự hôn phối nào, tình yêu nào đặt trên cơ sở việc cho về vật chất sẽ không tồn tại. Vậy thì cho cái gì? Ðó là mạng sống, con người, cái gì quý giá nhất của chính mình. Tóm lại tặng hiến của tình yêu quý giá nhất là cái gì thuộc về phạm vi nhân bản, là niềm vui, sự hiểu biết, sở thích, óc hài hước, sự buồn khổ, và tất cả những gì làm cho người yêu "giàu" hơn lên, sống động hơn lên, làm sản sinh ra một đời sống mới, một thế giới mới. Như vậy, "Cho", tự bản chất là một niềm khoái lạc. Và chỉ có người thật sự làm chủ, thật sự "giàu" mới có khả năng cho và muốn cho.

    Từ đó, ta sẽ hiểu yêu là một sức mạnh, một năng lực tuyệt đỉnh sản sinh ra hạnh phúc, niềm vui, khoái lạc. Cho nên ý nghĩa cao cả của tình yêu không phải là yêu không cần được đáp trả mà là đem tới cho người kia niềm vui, sở thích,v.v.. . nghĩa là cái gì quý giá nhất của mình đống thời từ đó mở ra hướng "kẻ cho lẫn ngưởi nhận đều có cái thú là mình đã cho ra đời một cái gì mới". Ðó chính là tình yêu đích thực, trọn vẹn, tự do và tự nguyện.Trên ý nghĩa căn bản đó, chúng ta thấy mối liên hệ và nội dung của việc cho và tặng quà đối với người yêu cũng như đối với người bạn đời của mình. Cho và tặng quà đối với người yêu là cả một nghệ thuật. Một giáo sư chuyên khoa về vấn đề này đã viết: "Tặng quà là cả một nghệ thuật cực kỳ tinh xảo tỏ ra giữa hai người bạn tâm tình có những tình cảm tế nhị sâu sắc. Ðó là biểu hiện của xã hội văn minh: thương nhau không cần phải tỏ ra bằng lời nói mà, phải tìm cách để hiểu lòng nhau. Tùy theo mỗi xã hội, mỗi thời đại, việc cho và tặng quà 4 người yêu có những hình thức khác nhau. Có thể tặng quà thật đắt giá, rất có giá trị về kinh tế, hoặc tặng quà có ý nghĩa.

    "Món đồ tặng phải nói lên một cái gì thầm kín, cho ở đây phải được lựa chọn tinh tế như một thứ ngôn ngữ tỏ tình tuyệt diệu hơn lời nói trực tiếp. Nó là tình yêu được tổng hòa cùng một lúc: tình cảm yêu mến, lòng chăm sóc, sự hiểu biết và quí trọng dành cho một người và chỉ một người ấy thôi. Cho nên, qua món quà tặng và việc tặng quà, bạn có thể biết được người yêu của bạn là ai, có người chọn quà theo ý thích của riêng mình, chứ không để ý tới sở thích của người yêu. Nếu người yêu của bạn làm như thế, thì bạn có thể biết được tính cách của anh ấy: một người độc đoán, chủ quan và chỉ nghĩ tới mình ! "

    Ở đây chúng ta cần sáng suốt để nhận ra rằng việc cho và tặng quà đối với người yêu là một cách biểu lộ tình yêu bởi vì bản chất của tình yêu là dâng hiến. Cho nên khi gặp một trường hợp đối nghịch lại hành vi cho thật nhiều quà, tức là không hề tặng, thì có nghĩa là tình yêu mang tính giả tạo... Người cho quà tới tấp, cũng như người không hề trao tặng bất cứ món gì ngoài những lời tán tỉnh, có một điểm giống nhau: họ đang đùa giỡn với trái tim và cả bạn nữa!Về phía người nhận quà, cách nhận cũng nói lên phần nào tính cách của họ. Người yêu của bạn thích những món quà có giá trị vật chất, thì đó là người có óc thực tế. Nếu thích nâng niu những món quà giản dị nhưng in dấu những kỷ niệm đẹp, đó là người chung thủy. Còn tặng phẩm của bạn bị bỏ rơi ở đâu đó, thì người nhận có tính hời hợt, và nông cạn. Tóm lại, khởi phát của tình yêu là ban tặng, là cho. Ði từ cái cho thuộc về tinh cảm, thuộc về tâm hồn chuyển hóa thành cải cho có tính cách vật chất, tình yêu bao gồm trong bản thân nó trái tim và thân xác, tinh thần và vật chất. Có ai đó đã từng nói: "Tình yêu là sự kích thích, đồng thời là một ý niệm chịu tác động ở phía bên ngoài. Nếu quả thật như vậy thì khi nào bạn thiếu thốn tình yêu, có nghĩa là bên ngoài không còn tác động gì đối với bạn, và chính bạn, bạn đã không còn khả năng kích thích phía bên ngoài. Ðó là một hiện tượng "nghèo nàn không thể ban tặng gì cho ai, và mất hiệu lực hòa nhập với con người. Cho nên, trong suốt cuộc tình của mlnh, không phải yêu một lần là đủ cho một lần là xong. Muốn giữ cho tình yêu bền chặt, hạnh phúc lứa đôi không vơi cạn, mỗi người phải cho không ngừng để làm sản sinh ra tình yêu. Người nào chỉ thích thú khi nhận mà không cảm thấy thích khi cho, người đó sẽ không có tình yêu


    Sưu tầm

  2. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Bản cáất tình yêu: Cho hay Nhận... ???

    Nếu đã nói tiếng YÊU: thì xin hãy nhớ rằng Yêu là cho đi nhưng đừng mong nhận lại.Là hết lòng vì yêu thương, dù cho lòng đấy vết thương.....

  3. #3
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Bản chất tình yêu: Cho hay Nhận... ???

    Cứ cho đi rồi sẽ nhận về, những cái gì cho đi sẽ không mất đi mà là còn đọng mãi, chỉ nên băn khoăn điều đó có xứng đáng để mình "cho" đi hay không!

  4. #4
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Bản cáất tình yêu: Cho hay Nhận... ???




    Trích dẫn Gửi bởi Redmoon
    Nếu đã nói tiếng YÊU: thì xin hãy nhớ rằng Yêu là cho đi nhưng đừng mong nhận lại.Là hết lòng vì yêu thương, dù cho lòng đấy vết thương.....
    Tình yêu cũng như con dao hai lưỡi vây, thương hay yêu đều phải đồng thuận, và dù là cho hay nhận, cũng không thể quá nhiều và chỉ từ một phía. Nó cần sự chia sẻ, và hơn hết là sự trân trọng.

  5. #5
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Bài viết
    0
    Ðề: Bản chất tình yêu: Cho hay Nhận... ???

    Bạn có biết rằng “cho” quá nhiều sẽ là một lỗi lầm lớn nhất cho cả hai phe. Vì sao ư?

    “Mình cho anh ấy tất cả mọi thứ mà sao anh ấy vẫn không hề yêu tớ” hay “ Tớ tặng nàng bất kỳ thứ gì nàng thích. Nàng nhận lấy, cảm ơn mình, còn khen mình dễ thương nữa chứ… nhưng yêu mình thì không”. Đó là những lời tâm sự mà TCM đã nghe hàng trăm lần từ các bạn trẻ.
    Cho, cho và cho. Và đối phương lấy, lấy và lấy…để rồi cuối cùng trái tim của họ lại trao vào tay kẻ khác. Thoạt đầu, việc “cho” nhiều nhất trong tình yêu dường như là điều hiển nhiên, thậm chí là một điều vinh dự. Giả sử bạn đang yêu, bạn có nghĩ mình sẽ làm nhiều thứ cho người mình yêu, và cảm thấy vui vì điều này? Và bạn sẽ cho tất cả những gì bạn có?
    TCM sẽ rất mừng khi câu trả lời của bạn là không. Không cho tới khi nào tình cảm của hai người đạt đến độ “chín”. Nếu không, bạn sẽ nếm phải vị đắng khi vội ăn ngay trái còn xanh, thay vì nên dựa vào quy luật tự nhiên.
    1. Cũng có lắm cách cho…
    Yêu quá nhiều và lãng mạn quá sớm
    Ngày thứ hai hẹn hò, cả hai nói, “Anh yêu em/em yêu anh”. Ngày thứ 3, hai người nói chuyện với nhau mỗi tối. Tuần thứ hai, bạn viết những lời lẽ yêu thương ít nhất là mỗi ngày. Và cũng như đồ thị hình sin, khi đi đến đỉnh thì tất nhiên sẽ có đi xuống… và chỉ có đi xuống mà thôi! Chỉ cần chút xíu sai sót, cuộc sống thiên đường của bạn sẽ biến thành địa ngục nêu bạn lỡ quên gọi điện thoại, tặng hoa, …cho người ấy.
    Thân mật quá sớm
    Con trai sẽ làm điều này nhưng thường thì các nàng lại hay dính vào rắc rối này nêu họ cảm thấy có nguy cơ mất người yêu. Và nếu nàng không làm vậy, thì chàng cũng lờ luôn. Nàng có thể thẳng tay bỏ đi tất cả mọi thứ chỉ để chứng tỏ tình yêu của mình đối với chàng, nghĩ rằng điều này sẽ làm keo dính kết giữa nàng và chàng. Nhưng, TCM xin thề sự thật là không phải thế.
    Những quà tặng quá sớm
    Khi bạn đem yếu tố tiền bạc vào trong mối quan hệ, bạn đang tạo áp lực lên người khác. Nếu bạn là con trai, nàng có thể hiểu sai sự quan tâm của bạn và nghĩ bạn hiểu mối quan hệ này như một cuộc trao đổi: bạn cho nàng quà, và đối lại nàng phải cho bạn quan hệ. Nghe có vẻ quá nghiêm trọng, nhưng các cô nàng ngày nay hay đa nghi lắm nhé, vì thế hãy cẩn thận! Hoặc, xa hơn chuyện bị làm phiền bởi những món quà, có thể nàng ta lại thích càng nhiều quà càng tốt - và nếu không có quà? Cô nàng sẽ rất thất vọng đấy!
    Có một bạn trai tâm sự với TCM rằng, “Giây phút mà người con gái bắt đầu cho mình những thứ giá trị, mình cảm thấy bị áp lực. Nàng ta giống như một người con gái thèm có môt người bạn trai, và sẵn sàng mua lấy tình yêu. Khi một người cho mình thứ gì đắt đỏ, mình cảm thấy có điều gì đó đang len lỏi vào mối quan hệ của hai đứa - tiền bạc xung khắc với tình yêu và sự quan tâm, mình cảm thấy bị ép buộc khi duy trì chuyện tình cảm theo cách đó.”
    Hãy nhớ rằng, không có người con trai nào muốn quen với bạn gái là kẻ quăng tiền ra cửa sổ.. Nếu tặng anh ta một món quà đắt tiền sẽ làm hắn lo ngại về cách mà bạn kiểm soát tiền bạc, đặc biệt nếu là bạn là vợ tương lai của hắn thì càng không.
    Tiết lộ chuyện đời tư quá sớm
    Tiết lộ quá nhiều về chuyện riêng của mình ngay tức khắc cũng là một kiểu “cho” quá nhiều. Ai muốn biết tới chuyện ba mẹ bạn hay la mắng bạn ngay từ buổi hẹn đầu tiên (hoặc là buổi hẹn thứ ba hoặc thứ tư)? Và nhất là đối với những chuyện không được tốt đẹp cho lắm! “Xấu che tốt khoe”-là lời khuyên hữu ích nhất cho bạn!
    2. “Cho” quá nhiều giết chết tình yêu như thế nào?
    Giống như bạn tưới nước quá nhiều vào một cái cây. Bạn không chắc cho bao nhiêu nước là đủ, và bạn cứ dựa vào bản năng của mình để nuôi dưỡng cho nó, và bạn cứ tiếp nước cho nó mà không biết là mình đang giết chết nó. Và đây là cách “cho” quá nhiều giết chết tình yêu của bạn:
    Bạn luôn cảm thấy thiếu thốn và chán nản.
    Bạn cảm thấy nhận không đủ và vì thế bạn cảm thấy mình bị lừa dối.
    Bạn lờ đi chính cuộc sống của bạn để giúp đỡ người ấy.
    Người ấy coi bạn là “của trời cho” và đợi bạn làm càng nhiều việc cho họ..
    Thêm vào đó, bạn sẽ thay đổi bản thân mình cho tới lúc mà họ không còn nhận ra bạn là ai, người lần đầu tiên mà họ hẹn hò đã biến đi mất..
    Điều tồi tệ nhất của việc “cho” quá nhiều là chuyện người ấy sẽ không chỉ bỏ rơi bạn - ít nhất sau đó bạn được tự do để băt đầu lại từ đầu - mà thay vào đó, bạn phát hiện chính mình đang mắc kẹt trong chứng “cuồng yêu” trong khi người ta không còn nghiêm túc với bạn nữa.
    3. Bạn có đang “cho” quá nhiều?
    Làm sao bạn biết khi nào mình “cho” quá nhiều và quá sớm?
    Bạn gọi điện thoại cho họ nhiều hơn họ gọi cho bạn.
    Bạn lên lich cho tất cả kế hoạch, dành nhiều thời gian, hay mua tất cả món quà cho họ.
    Bạn luôn làm điều gì đó cho họ và bạn cảm thấy bị lừa dối và giận dữ bởi vì bạn không được đáp trả.
    Bạn cảm thấy họ bắt đầu xem bạn là của trời cho.
    Bạn cảm thấy mình đang bị bỏ rơi và lo lắng về việc mất họ.
    Cho quá nhiều sẽ dẫn tới chứng "cuồng yêu" nếu:
    Hạnh phúc duy nhất của bạn chỉ là làm cho họ hạnh phúc.
    Bạn buộc mình giúp họ thành công cho dù phải lờ đi cuộc sống của chính bạn.
    Bạn bè của bạn nói bạn thay đổi và họ không bao giờ còn nhìn thấy bạn như trước kia được nữa.
    TCM mong là những điều trên đây sẽ khiến các bạn rút kinh nghiệm và hãy cố gắng sửa sai nếu đang mắc phải,bạn nhé!

    ( HY sưu tầm)

  6. #6
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Bản cáất tình yêu: Cho hay Nhận... ???




    Trích dẫn Gửi bởi wa wa
    Tình yêu cũng như con dao hai lưỡi vây, thương hay yêu đều phải đồng thuận, và dù là cho hay nhận, cũng không thể quá nhiều và chỉ từ một phía. Nó cần sự chia sẻ, và hơn hết là sự trân trọng.
    Tình yêu thì cần sự đồng thuận nhưng YÊU thôi thì lại khác, người yêu ta hay ta yêu người đầu không cần lí do:
    Nếu trái tim là kho báu
    Thì người là tên trộm
    Đã lấy mất kho báu
    Khiến trong tôi có hình bóng người
    Mà người chẳng một lần hay biết....

  7. #7
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Bản chất tình yêu: Cho hay Nhận... ???

    Khi yêu thì là lúc cho.
    Hết yêu là lúc nhận.

  8. #8
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Bản chất tình yêu: Cho hay Nhận... ???

    WW&RED :kissanh: ???

  9. #9
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Bản chất tình yêu: Cho hay Nhận... ???




    Trích dẫn Gửi bởi Van Gan
    Khi yêu thì là lúc cho.
    Hết yêu là lúc nhận.
    Hay quá :kissanh: nhưng ko biết có phải
    Lúc cho là lúc vui vẻ
    Còn lúc nhận là lúc đau khổ ???

  10. #10
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    5
    Ðề: Bản cáất tình yêu: Cho hay Nhận... ???




    Trích dẫn Gửi bởi Redmoon
    Tình yêu thì cần sự đồng thuận nhưng YÊU thôi thì lại khác, người yêu ta hay ta yêu người đầu không cần lí do:
    Nếu trái tim là kho báu
    Thì người là tên trộm
    Đã lấy mất kho báu
    Khiến trong tôi có hình bóng người
    Mà người chẳng một lần hay biết....

    Trich vietbao.vn

    Có vô vàn lí do để hai người gắn bó và ràng buộc, trong đó bao hàm cả sự tính toán, nhiều khi chỉ là “ham hố” nhất thời. Và vì thế, nhiều bạn trẻ buông và nhận lời yêu một cách quá ư dễ dãi, mà không biết rằng rồi mình sẽ rơi vào cái bẫy yêu ấy…

    Khi thương là cho, yêu là nhận.

    Tuân và Nga tình cờ quen biết nhau qua một người bạn, thấy cô bé đằm thắm, dịu dàng, Tuân tìm cách chinh phục. Lời yêu được thốt ra nhanh chóng từ miệng chàng trai đào hoa, lại được cái mác sinh viên một trường đại học có tiếng ở Hà Nội không khỏi khiến Nga vui sướng. Nhìn lại mình, một cố bé học vấn chỉ ở trình độ trung cấp, lại không quá ư nổi bật về nhan sắc, với Nga mà nói thì đó là một hạnh phúc. Vì thế cô nhận lời yêu Tuân ngay mà không kịp suy tính nhiều. Cô chăm chút, chiều chuộng và đáp ứng tất cả những yêu cầu của Tuân, Tuân cần gì, muốn gì, là cô chiều ngay, kể cả chuyện “quan hệ”. Cô xem như đó là bổn phận, là một cách đáp trả, và bày tỏ tình yêu của mình.

    Thấy mình được Nga chiều hết mực, ban đầu Tuân thấy vui lắm, những lời yêu có cánh vẫn tiếp tục được thốt ra, chỉ đơn giản Tuân nghĩ nếu yêu và thể hiện tình yêu của mình với Nga, Tuân sẽ nhận được rất nhiều. Dần dà, máu cả thèm chóng chán nổi lên, Tuân đi tìm những niềm vui khác, Tuân tỏ ra khó chịu, Tuân hay gắt, hay cáu, nhưng Tuân vẫn đón nhận từ Nga mọi thứ, như một thói quen, và như một thứ trách nhiệm rất cần. Còn Nga, Nga vẫn rất mực dịu dàng bởi cô đã thương Tuân rất thật, cái thật của cái tuổi non nớt mới va chạm lần đầu.

    Cũng thế, Phi và Na là đôi bạn cùng lớp, Na khá xinh xắn và có nhiều người theo đuổi, còn Phi chỉ là một chàng trai bình thường trong lớp. Vậy mà Na lại nhận lời yêu Phi trưúơc con mắt sửng sốt của rất nhiều bạn bè. Nhưng họ có biết đâu rằng cái lí do yêu của Na thật đơn giản lắm. Nhận lời thương của Phi, Na sẽ có người để chắm sóc, để trút bực dọc, để có người chiều chuộng, mỗi khi cần. Yêu chỉ để nhận thôi mà…Còn những khi vui, cô lại rong ruổi tìm một thứ hạnh phúc riêng nơi những người con trai khác, ngoài Phi. Nhưng Phi khờ lắm, Phi nào có biết, hoặc thảng có biết thì cũng cho qua, vì Phi thương Na thật lòng, nên chấp nhận tất cả, cho nhiều hơn, mà không cần đáp trả…


    Khi yêu, thương ngược hướng….

    Có một câu thế này: “Con người ta ràng buộc với nhau không phải bởi lời thề, chỉ cần tự mình cảm thấy gắn bó với một cái gì đó, vậy là đủ”,. Điều đó đúng và trong tình yêu đó là cái để kết nối hai tâm hồn. Nhưng khi yêu, thương ngược hướng, nó lại trở thành một địa ngục.

    Cũng như Tuân, nhận của Nga rất nhiều, Tuân thấy chán, Tuân muốn bỏ Nga để đi tìm một chân trời khác, nhưng Nga tốt quá, Tuân không đinhf bỏ, vậy là Tuân chịu đựng, nhưng mỗi khi gặp Nga, Tuân thật sự không còn cảm giác, nó cứ như một cực hình vậy. Nhưng Nga nào có hiểu…

    Còn Phi, dần dà thấy tình cảm của mình ngày dành cho Na càng nhiều mà không có một động thái nhận lại từ Na, Phi chán nản, và rời xa Na. Lúc đó, Na mới nhận ra mình đã yêu Phi, nhưng tất cả đã quá muộn rồi.
    Vậy TH trên, e nghĩ thế nào hả Mông Đỏ :huh: ai là ng trộm & ai là ng bị trộm :huh:

 

 
Trang 1 của 11 123 ... CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •