Khi mới quen anh,em chợt nhận ra mình không dám tin rằng một ngày nào đó em và anh sẽ tay trong tay...Và bỗng dưng muốn khóc vì suy nghĩ đó.Nhưng em không khóc.
Lúc mới yêu nhau,em lại không có đủ tự tin đi bên cạnh anh,em thấy mình sao nhỏ bé quá...Và bỗng dưng muốn khóc,nhưng em không hề khóc.
Lúc ta cãi nhau,rồi giận hờn vu vơ,em cứ lo sẽ có một ngày em mất anh.Sự lo sợ lớn theo từng ngày,và bỗng dưng muốn khóc nếu ngày đó thật sự xảy ra...Nhưng em không hề khóc.
Khi thấy anh tay trong tay với ai kia,em biết mình đã mất anh...Bất chợt em muốn khóc.Nhưng em lại không khóc.
Khi em chính thức nói lời chia tay vào một chiều mưa,em thấy lòng nhẹ nhõm,không còn âu lo...Em chẳng muốn khóc,nhưng nước mắt lại rơi.
Ngàn giọt mưa rơi rơi hay ngàn giọt nước mắt chứa chan...