Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Trang 1 của 4 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 36
  1. #1
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0

    Viết cho những ngày chênh vênh...

    Thế là hơn 1 tháng rồi đấy, những tưởng rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn bởi rằng chính ả đã cố gắng rất rất nhiều. Như sự cố gắng ấy cũng chưa đủ, bởi vậy mà có những chuyện này xảy ra...

    Ả ko trách ai hết, chỉ trách sao ả vẫn giống như bao mụ đàn bà con gái khác. Rằng, dẫu có mạnh mẽ cỡ nào, dẫu có thông minh biết mấy thì vẫn yếu mềm và luôn luôn cần được chở che. Giá như ả mạnh mẽ thật sự, mạnh mẽ tự bên trong chứ ko phải chỉ là cái vỏ bọc bên ngoài thì mọi chuyện đã tốt đẹp hơn rồi.....

    Thời gian này thật khó khăn với ả. Ả thấy mình cô độc, bơ vơ, chông chênh, khi nghiêng bên này, khi ngả bên kia.......Nước mắt rơi chẳng nhiều mà chỉ thấy lòng quặn đau......Có lẽ ả đã lớn hơn nhiều rồi vì thế ko sụt sùi nước mắt nhiều nữa, thay vào đó là sự lặng câm chịu đựng.....thay vào đó là sự tự sỉ vả bản thân, oán than sao mình lại như vậy.....Giờ đây, trước mắt ả tương lai thật sự là tăm tối, lối đi nào cho ả bây giờ??? ả ko biết nữa....

    9 và 4.....Số 9 là số ả yêu thích....số 4 là số ả ghét nhất............Hay thật....hai con số ấy lại kết hợp lại với nhau và làm cho cuộc đời ả có những ngã rẽ quan trọng. Ả vẫn nhớ 4-9 năm ấy.....bao người hân hoan vui vẻ, còn riêng ả lẻ loi khóc trong lòng và miệng vẫn phải nở nụ cười tươi. Từ ngày ấy, ả ko còn được sống vui tươi, tự do mà tung tăng hay tí tởn, tấm toét chi chi mà ả định nghĩa đó là hồn nhiên vô tư nữa.........Cuốc đời ả rẽ sang trang mới từ đấy.........1 dấu mốc quan trọng của cuộc đời! Để rồi năm nay - 2012.......Đảo lại con số ấy, là ngày 9-4 cơ....cuộc đời ả chao nghiêng vì ngày này và có lẽ....đã thực sự ngoặt sang hướng khác nữa rồi..........!

    Biết bao tủi hờn, biết bao cố gắng nay đã tan vào hư vô, thay vào đó là sự nhiếc móc của ai đó dành cho ả. Và giờ phải làm sao để ả chấp nhận sự thật này.......tất cả đã quay lưng lại với ả rồi, ko ai lo cho ả hết, ả còn lại một mình thôi.................

    Hơn nửa tháng nay, ko ngày nào là bình yên đối với ả, ko ngày nào là nước mắt ả ko rơi, ả chỉ mong sao 24h ko có đêm thì tốt biết mấy. Ả sợ màn đêm, sợ ngay từ khi mặt trời tắt nắng, sợ ngay từ khi ả phải bước chân ra khỏi nơi làm việc.......NHớ sao ngày xưa. Ả thích đêm lắm, dẫu cô liêu biết mấy nhưng ả được sống thật với chính mình, đêm tĩnh lặng ả tha hồ mà buông lơi cảm xúc. Còn giờ??? Đêm chỉ là nỗi kinh hoàng với ả thôi. Ước chi......ả biến đi đâu đó thật ra, xa cái nơi ko bình yên này. Tiếc là ả chẳng thể làm thế, ước cũng chỉ là ước vậy thôi...!

    Hôm nay, 26-4, trời mát dịu, gió vẫn mơn man đùa làn tóc, và vẫn có 1 ả đi trên đường lòng nặng nĩu 1 nỗi niềm riêng, nước mắt vẫn lăn giọt dài, giọt ngắn.......vẫn cần lắm 1 bờ vai...cần lắm 1 bàn tay, cần lắm 1 ánh mắt nhìn trìu mến....cần là thế nhưng vẫn lạnh lùng chẳng dang tay ra với lấy, chẳng cho mình yếu mềm, chẳng cho mình 1 chốn tựa nương!

  2. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Viết cho những ngày chênh vênh...

    hic sao tâm trạng vậy chỉ. cố lên chị ạ mọi chuyện sẽ ổn thôi mà!

  3. #3
    Ngày tham gia
    Dec 2015
    Bài viết
    34
    Ðề: Viết cho những ngày chênh vênh...

    Mèo ơi, đừng buồn! Làm xiên thịt dê cho đời nó xẹp đê!: Stretcher:: Band:Tieurui:Tieurui:

  4. #4
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Viết cho những ngày chênh vênh...

    chị mèo ơi đừng buồn nữa. hãy cười đi mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi.hihi

  5. #5
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Viết cho những ngày chênh vênh...

    Biết sai mà vẫn làm, thế đấy......cuộc đời có ai ngờ, chính ả còn chẳng ngờ được ả lại như vậy, thì rồi ả sẽ còn tin ai nhỉ?

    Ghét bi lụy, ghét, ghét,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,thế mà hôm nay ả lại vậy.....tự nhủ rồi sẽ hết thôi, rồi sẽ qua thôi, cái gì cũng phải từ từ mà....đúng thế, hãy cố lên ả nhé.

    Trời gió mát quá, được vi vu trên những nẻo đường thì thích biết bao, tiếc là ả lại chẳng được làm vậy. Thôi đành vùi chôn tất cả lại, trên đường về hãy cố gắng vui vẻ mà tận hưởng không khí trong lành cùng những làn gió mơn man ả nhé.

  6. #6
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Viết cho những ngày chênh vênh...




    Trích dẫn Gửi bởi Mèo Mướp
    Biết sai mà vẫn làm, thế đấy......cuộc đời có ai ngờ, chính ả còn chẳng ngờ được ả lại như vậy, thì rồi ả sẽ còn tin ai nhỉ?

    Ghét bi lụy, ghét, ghét,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,thế mà hôm nay ả lại vậy.....tự nhủ rồi sẽ hết thôi, rồi sẽ qua thôi, cái gì cũng phải từ từ mà....đúng thế, hãy cố lên ả nhé.

    Trời gió mát quá, được vi vu trên những nẻo đường thì thích biết bao, tiếc là ả lại chẳng được làm vậy. Thôi đành vùi chôn tất cả lại, trên đường về hãy cố gắng vui vẻ mà tận hưởng không khí trong lành cùng những làn gió mơn man ả nhé.
    "em ơi buồn làm chi
    anh đưa em về sông đuống
    ngày xưa cát trắng phẳng lì
    ......................................"
    chị ơi ra hà nội đi em mời chị rượu ốc cho bớt sầu.
    em cũng đang chán đời đây haizzzzz

  7. #7
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Viết cho những ngày chênh vênh...

    Hôm nay thật mệt mỏi, là do ả tự hành hạ mình bằng việc nhịn đói đấy thôi. Đau đầu và choáng váng.....chẳng thể hiểu nổi chuyện ấy, chỉ thấy nó bất bình thường.......

    Thấy mình có lỗi, có tội và rất cảm thương ....nhưng mà cứ vậy thì ả e ả sẽ chẳng chịu nổi. Đang có trong tay tất cả, vậy mà giờ phải buông hết, ả cũng chẳng cam lòng.

    Sáng đi làm vẫn trong tâm trạng u ám, ả lại lượn lờ 1 chút cho vơi đi những u sầu, trưa ko ăn......miết rồi đói quá thôi đành hối lộ cái bụng bát miến chứ ko nó nổi loạn lắm rồi. Chôn chân ở chỗ làm, chả việc gì ra hồn cả, ả quyết định sao đây....chỉ có vậy mà sao khó khăn quá, dây dưa từ ngày này qua ngày khác. Ả ghét như thế này, ả đã kiệt sức rồi có biết ko hả?

  8. #8
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Viết cho những ngày chênh vênh...




    Trích dẫn Gửi bởi Mèo Mướp
    Hôm nay thật mệt mỏi, là do ả tự hành hạ mình bằng việc nhịn đói đấy thôi. Đau đầu và choáng váng.....chẳng thể hiểu nổi chuyện ấy, chỉ thấy nó bất bình thường.......

    Thấy mình có lỗi, có tội và rất cảm thương ....nhưng mà cứ vậy thì ả e ả sẽ chẳng chịu nổi. Đang có trong tay tất cả, vậy mà giờ phải buông hết, ả cũng chẳng cam lòng.

    Sáng đi làm vẫn trong tâm trạng u ám, ả lại lượn lờ 1 chút cho vơi đi những u sầu, trưa ko ăn......miết rồi đói quá thôi đành hối lộ cái bụng bát miến chứ ko nó nổi loạn lắm rồi. Chôn chân ở chỗ làm, chả việc gì ra hồn cả, ả quyết định sao đây....chỉ có vậy mà sao khó khăn quá, dây dưa từ ngày này qua ngày khác. Ả ghét như thế này, ả đã kiệt sức rồi có biết ko hả?
    Ờ, nhịn đói cho chít đi, cái con mèo già hóa cáo!

  9. #9
    Ngày tham gia
    Mar 2016
    Bài viết
    3
    Ðề: Viết cho những ngày chênh vênh...

    2-5.....Ngày này năm trước, vào tầm này...mọi chuyện bắt đầu xảy ra...

    Kết quả của việc ấy là mình đã có 1 năm tồi tệ như vậy, ........................Mình phải làm gì bây giờ?

    Đã quyết định rồi mà sao thấy cứ như trò đùa vậy, nhẹ tênh......đôi khi thấy hụt hẫng......cũng ko rõ nữa. Mệt mỏi và mất niềm tin. Cứ nghĩ đến phải 1 mình bươn trải mà nhói lòng......Từ bỏ những điều kiện ấy......nay mai mình có ân hận ko? mình đã thực sự muốn vậy chưa?

    ?????????????????????????????????????????????????? ?????????????????????????

  10. #10
    Ngày tham gia
    Dec 2015
    Bài viết
    222
    Re: Ðề: Viết cho những ngày chênh vênh...




    Trích dẫn Gửi bởi Mèo Mướp
    2-5.....Ngày này năm trước, vào tầm này...mọi chuyện bắt đầu xảy ra...

    Kết quả của việc ấy là mình đã có 1 năm tồi tệ như vậy, ........................Mình phải làm gì bây giờ?

    Đã quyết định rồi mà sao thấy cứ như trò đùa vậy, nhẹ tênh......đôi khi thấy hụt hẫng......cũng ko rõ nữa. Mệt mỏi và mất niềm tin. Cứ nghĩ đến phải 1 mình bươn trải mà nhói lòng......Từ bỏ những điều kiện ấy......nay mai mình có ân hận ko? mình đã thực sự muốn vậy chưa?

    ?????????????????????????????????????????????????? ?????????????????????????
    Đôi Khi ta quá mệt mỏi với nhưng lo toan cuộc sống!!! Ai biết rằng đời ta sẽ đi về đâu cơ chứ!! Nhiều nỗi thất vọng, trên ghế nhà trường ta từng mơ mộng vậy mà giờ đấu mới biết rằng nó không giống như ta đã mơ!!! Tình yêu, nghề nghiệp, cuộc sống.... có nhiều lúc ta muốn vứt bỏ bởi ta mệt mỏi nhưng khi nghĩ rằng mình còn 3 mẹ, mình chưa nhìn thấy người chồng tương lai của mình,mình còn chưa gặp người yêu mình thật sự thì sao có thể đi tới nơi xa xôi đó chứ!!! Đành có gắng với cuộc sống vậy!!!!

 

 
Trang 1 của 4 123 ... CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •