Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Trang 1 của 4 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 40
  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0

    Có ai ko cho tôi mượn bờ vai,tôi bùn quá hum nay tôi muốn khóc!

    Huhu tự nhiên có cảm giác buồn và nản quá.Đúng là cuộc sống,ko ai biết trước đc điều gì cả.
    Ai cũng muốn tính cho tương lai nhưng bàn tay họ thì chạm vào hiện tại.Tất nhiên là tôi cũng thế!
    Cố gắng cho tương lai,cho hạnh phúc sau này nhưng hiện tại thì đang bế tắc,nhiều lúc thấy muốn chùn bước,còn mấy tháng nữa là ra trường rùi,lúc đó không biết có còn time để bày tỏ nhủ thế này ko nữa. Tự nhiên thấy mình còn non dại quá.20năm rùi mà chưa lần nào va chạm nhìu trong cuộc sống,có chăng cũng là 2 lần vấp ngã trong học tập và tình cảm,tuy đau nhưng cũng giúp mình mạnh mẽ và có động lực hơn.
    Tình yêu nhiều lúc thật đẹp và mang lại cho mình nhiều cảm giác quá.Cứ nghĩ anh sẽ là người cuối cùng và là người mình sẽ lấy làm chồng nhưng ở đời thật ko biết trước đc điều gj.....
    Nếu thật sự yêu ai đó mình sẵn sàng buông tay họ.sống để họ ko cảm thấy có lỗi với mình...
    Tự nhiên lại cần một bờ vai,cần một chỗ dựa....

  2. #2
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    14
    Hi cuộc sống mà đôi khi mình cần phải vấp ngã đôi lần để hiểu rằng mình mạnh mẽ đến đâu. Ai trong cuộc sống tồi cũng sẽ phải trải qua nhưng giây phút như bạn hayc cứ tin tưởng vào tương lai nhé. Sắpp ra trường rồi điều quan trọng bg là tích lũy kiến thức cố lên nhé, đừng buồn vì những chuyện đã quá! Mình cũng sắp ra trường mấy tháng nữa thôi nên phải vui lên tận dụng time ít ỏi ở trường để học ko lúc ra trường lại ân hận tiếc nối!

  3. #3
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    cố lên, vấp ngã chỗ nào thì hãy đứng dậy từ chỗ đó, hãy lạc quan để phía trước luôn là bầu trời

  4. #4
    Ngày tham gia
    Dec 2015
    Bài viết
    64
    Ðề: Có ai ko cho tôi mượn bờ vai,tôi bùn quá hum nay tôi muốn khóc!

    Nếu bạn muốn thì hãy tìm một nơi không có ai mà khóc ,khóc cho đã rồi bình tĩnh suy nghĩ mọi vấn đề ,mà đặc biệt là trả lời câu hỏi: "...... để làm gì?"
    Mình khóc để là gì ,nhớ người ta để làm gì ? suy sụp tinh thần và gục ngã như thế này để làm gì?.........và nghĩ xem họ sẽ như thế nào trong khi mình ở trong tình trạng này
    Rồi bạn sẽ tìm ra được lý do để cố gắng ,
    Mình biết là rất là khó nhưng cố lên,và cố lên sau này nhìn lại bạn thấy tự hào vì mình còn giờ đây nếu có ai đó cho bạn bờ vai bạn dựa thì nỗi đau có thể sẽ dịu đi phần nào nhưng chắc gì bạn dựa nó được mãi suốt đời ,rồi đến lúc bờ vai đó mỏi mệt hoặc không thể dựa được nữa thì bạn sẽ ra sao?????

  5. #5
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    2
    T cũng muốn khóc, khóc thật nhiều, đã 1 tuần nay t ko ăn ko ngủ
    Người ấy nói chia tay t, chia tay cái tình yêu mà 2 đứa đã cố gắng vun đắp trong 5 năm để đến với cô bạn thân nhất của t, Cái cảm giác mất mát
    này đã làm t thực sự đau đớn, t bật khóc, những giọt nước mắt mặn chát
    và cay nồng xộc lên sống mũi, tuôn sâu vào tận từng thớ thịt trên cơ
    thể, đau và nhức, như hàng ngàn hàng vạn mũi kim đâm...

  6. #6
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Re: Có ai ko cho tôi mượn bờ vai,tôi bùn quá hum nay tôi muốn khóc!

    Mình cũng là con gái nên mình hiểu bạn đang cảm thấy thế nào.Nhưng bạn nên nhớ rằng nước mắt của mình không phải lài nước lã nên hãy rơi vì những gì xứng đáng ! Cố lên,bạn làm được mà

  7. #7
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Cám ơn bạn, t thấy lòng tớ đau lắm, cái lạnh của thời tiết sao bằng cái lạnh của tim t lúc này? t đã khóc tưởng như ko còn nước mắt nữa, nhưng nó vẫn cứ rơi

  8. #8
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    5
    Ðề: Có ai ko cho tôi mượn bờ vai,tôi bùn quá hum nay tôi muốn khóc!




    Trích dẫn Gửi bởi hạnh-win
    Huhu tự nhiên có cảm giác buồn và nản quá.Đúng là cuộc sống,ko ai biết trước đc điều gì cả.
    Ai cũng muốn tính cho tương lai nhưng bàn tay họ thì chạm vào hiện tại.Tất nhiên là tôi cũng thế!
    Cố gắng cho tương lai,cho hạnh phúc sau này nhưng hiện tại thì đang bế tắc,nhiều lúc thấy muốn chùn bước,còn mấy tháng nữa là ra trường rùi,lúc đó không biết có còn time để bày tỏ nhủ thế này ko nữa. Tự nhiên thấy mình còn non dại quá.20năm rùi mà chưa lần nào va chạm nhìu trong cuộc sống,có chăng cũng là 2 lần vấp ngã trong học tập và tình cảm,tuy đau nhưng cũng giúp mình mạnh mẽ và có động lực hơn.
    Tình yêu nhiều lúc thật đẹp và mang lại cho mình nhiều cảm giác quá.Cứ nghĩ anh sẽ là người cuối cùng và là người mình sẽ lấy làm chồng nhưng ở đời thật ko biết trước đc điều gj.....
    Nếu thật sự yêu ai đó mình sẵn sàng buông tay họ.sống để họ ko cảm thấy có lỗi với mình...
    Tự nhiên lại cần một bờ vai,cần một chỗ dựa....
    Tên của bạn là Hanh Win thì có nghĩa là chiến thắng! phải vững tin để chiến thắng! hihi
    Nếu bạn cần 1 bờ vai thì m có thể cho bạn mượn! free..............................
    w..lc...m!

  9. #9
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    5
    Ðề: Có ai ko cho tôi mượn bờ vai,tôi bùn quá hum nay tôi muốn khóc!

    Rất nhiều ng cùng chung cảm giác như bạn, và hãy cố gắng trong cs này k fai ít nhất 1m bạn như vậy hãy cố lên, tôi cũng thế, vẻ bề ngoài mạnh mẽ kiên cường bao nhiêu, thì khi vương vào chuyện tc lại yếu đuối bấy nhiêu. TY của tôi với a kéo dài 4 năm nhưng những gì a đối với tôi quá tàn nhẫn, a chà đạp lên tình cảm của tôi, tôi đã khóc khóc rất nhiều khi nhớ a, nhưng tôi không bao giờ khóc trc mặt ng khác, chỉ khi tôi ở 1m tôi mới chính là tôi trong chuyện tc, 1 con bé yếu đuối, chỉ biết khóc mỗi khi nhớ tới a, chỉ biết đau nỗi đau ấy. Trong khi không biết a ntn, a đang ở bên 1 ng con gái khác vui vẻ cười noí, còn m thì fai đau khổ. Lần đầu cách đây 2 năm a là ng nói chia tay tôi để đến với chị ấy, ng con gái ấy là mối tình đầu của a và chị ấy luôn giữ vị trí quan trọng trong lòng a, còn tôi tôi hỏi a tôi là j trong lòng a thì a không trả lời được. Sau đó hơn 1 năm vì tôi vẫn không quên được a mà a đã 2 lần nói muốn quay lại với tôi . lòng tin của tôi với a đã hết nhưng vì y a nên tôi đã đồng ý quay lại, nhưng khoảng thời gian vui vẻ như 3 năm về trc đã không còn nữa. Sau gần 1 năm chỉ 1m tôi quan tâm và y a, còn a thì thờ ơ lạnh nhạt. Tôi khóc và đau rất nhiều mãi cuối cùng toi mới qđ nói được lời chia tay với a, nhưng không fai cách như mọi ng thường làm nc trực tiếp, nt hay gọi điện mà tôi gửi mail cho a. Vì tôi là 1 con bé luôn yếu đuối mỗi khi nc hay nghe giọng nói của a. Nên tôi đã cố gắng viết ra tất cả những gì trong lòng tôi cho a biết. Từ khi nói lời chia tay a, ngoài giờ làm việc tôi luôn nhốt mình trong fong khóc, không biết vì sao tôi lại trở nên như vậy khi ở 1m, trước kia tôi không hề như vậy. Và tôi trở thành con bé trầm tư mỗi khi ở 1m, còn với b bè bên ngoài tôi lại là 1 con bé hay nói hay cười.

    Toi luôn luôn bị stress, mỗi khi như vậy tôi chỉ có khóc mới thấy thoải mái, muốn đi lang thang hay cần 1 ng chỉ ngồi nghe mình tâm sự, nhưng có lẽ k được, cách tôi chọn vẫn là 1m ngồi trng fong khóc. Tôi đã cố gắng k nghĩ đến a, bởi vì bây giờ bên a đã có ng con gái khác. Nhưng tôi lại không làm được. Giờ tôi chỉ muốn có 1 ng bạn, ngoài giờ làm việc có thể đi lang thag với tôi, nghe tôi tâm sự những gì tôi nghĩ trong lòng.Có thể đi xem fim mỗi khi tôi buồn.Nhưng có lẽ tìm được 1 ng như vậy khó quá. Cái tôi cần chỉ là 1 ng bạn k hơn k kém, tôi k muốn 1 ng có tc với m làm như vậy với tôi. Tôi biết họ chấp nhận như vậy, nhưng tôi k muốn họ cũng đau như tôi, có tc với tôi mà lại ngồi nghe tôi nc về tc của m.

  10. #10
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    4
    Ðề: Có ai ko cho tôi mượn bờ vai,tôi bùn quá hum nay tôi muốn khóc!

    Sao nhiều người cùng cảnh ngộ vậy ta! Phải chăng tình yêu dích thực là cái gì qua xa xỉ với mình.
    Tôi cũng từng là một cô bé cứng rắn không biết khóc là gì, từ nhỏ tôi đã lớn lên và vui chơi cùng với những người bạn là nam, bởi vậy tôi cũng phần nào là "nam tính" một chút.
    Nhưng kể từ khi tôi gặp a, mọi chuyện đã khác, cho tới khi tôi biết mình cần anh đến nhường nào thì cũng là lúc anh nói với tôi "a sắp có vợ".
    Tôi đã biết thích mưa, đã biết khóc, biết che giấu cảm xúc của mình.
    Nhưng giờ tôi không ngại khi khóc nữa, tôi có thể khóc bất cứ lúc nào, và tôi nghỉ khóc là cho chính mình chứ không phải vì ai hết.
    Tôi sợ cảm giác đối mặt một mình với bốn bức tường, cô đơn, trống vắng, lạnh lẽo. Cũng may là tôi còn công việc để lắp chỗ trống đó.
    Cần lắm một bờ vai để làm chỗ dựa, nhưng cũng giống utnho tôi chỉ cần một người bạn đúng nghĩa lúc này!

 

 
Trang 1 của 4 123 ... CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •