Chủ đề: Câu chuyện tình yêu
-
08-12-2008, 02:26 AM #301
Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
Lời nói muộn màng
Việt và Linh ngồi trên ghế đá công viên, trong một đêm ít sao......Cả hai không làm gì cả. ngoài việc ngước lên và ngắm những ngôi sao lẻ loi trên bầu trời, trong khi tất cả những người bạn của họ đang vui vẻ bên một nửa của họ, trong một ngày cuối tuần mát mẻ....
- Chán thật đấy - Linh nói. Ước em có một người bạn trai để chia sẻ những lúc buồn vui...
- Anh nghĩ chúng là là những kẻ duy nhất cô đơn trên thế giới này, chúng ta chẳng bao giờ hẹn hò cả, ngoài việc suốt ngày đi lang thang trong công viên ngắm sao....Việt đáp lại chán nản
Cả hai im lặng một lúc lâu
- Này! Em có một ý kiến, hãy chơi một trò chơi đi! -Linh nói
- Trò chơi gì cơ???
- Uhmm, thì cũng đơn giản thôi, anh sẽ là bạn trai của em trong 100 ngày, và em sẽ là bạn gái của anh trong 100 ngày...anh nghĩ sao??
- .....Được thôi....dù sao thì mấy tháng tới anh cũng không có kế hoạch gì cả -Việt trả lời
- Hì hì, nghe như có vẻ anh đang mong đợi một điều gì đó, vậy thì hôm nay sẽ là buổi hẹn đầu tiên của chúng ta...Thế anh muốn đi đâu nào??
- Em nghĩ sao về một bộ phim! Bạn anh nói là nó vừa đi xem một bộ phim rất hay với bạn gái nó, hay mình đi xem thử nhé, xem trình độ nghệ thuật của thằng này đến đâu...
- Anh còn chờ gì nữa, mình đi thôi, cũng sắp hết ngày rồi còn đâu
Linh và Việt đi xem phim....buổi hẹn hò đầu tiên không có gì đặc biệt. vì cả hai vẫn còn ngại....Tất nhiên, từ bạn thân nhảy sang người yêu chỉ sau 5 phút và vài câu nói bâng quơ.
Ngày thứ hai họ đi xem ca nhạc với nhau...Việt mua cho Linh một con gấu bông rất xinh......
Ngày thứ ba Linh rủ Việt đi mua sắm cùng với mấy người bạn, cả hai ăn chung một cây kem, và bạn của Linh không khỏi ngạc nhiên....mọi chuyện đến quá nhanh...lần đầu tiên họ ôm nhau
Ngày thứ sáu, cả hai leo lên một ngọn đồi và ngắm mặt trời lặn...Khi màn đêm buông xuống, ánh trăng bao trùm con đồi, Việt bảo Linh nằm ngắm sao, vì hôm nay trời rất nhiều sao....Một ngôi sao băng bay qua...Linh ước....
Ngày thứ 25, họ đi chơi trò chơi cảm giác mạnh, chẳng may trong lúc sợ hãi, Linh túm nhầm một ai đó và hét lên.....lúc phát hiện ra cả hai phá lên cười và xin lỗi ông bác "may mắn" nào đó..
Ngày thứ 67, khi vừa đi ăn xong, qua một ngôi nhà mà lần trước bạn của Linh nói có một bà thầy bói hay lắm...Linh rủ Việt vào xem thử...Bà ta nói với cả hai: "các cháu hãy giữ gìn và trân trọng những giây phút hạnh phúc các cháu đang có"....rồi bỗng nhiên có giọt nước mắt lăn trên má bà
Ngày thứ 84, cả hai đi biển....họ trao nhau nụ hôn đầu tiên, dưới ánh mặt trời nóng bỏng
Ngày thứ 99, Việt nói chỉ muốn có một ngày đơn giản....Việt đèo Linh đi loanh quanh, và vào công viên, ngồi trên cái ghế đá mà họ vẫn thuờng ngồi mỗi khi đi lang thang ngắm trăng sao....Lúc đó đã là hơn 12h đêm
1h23
- Em khát quá-Linh nói
- Em ngồi chờ ở đây nhé, anh đi mua cái gì uống..Em thích gì nào??
- Mua cho em một chai nước khoáng đi
1h45
Linh ngồi chờ Việt đã quá 20 phút, Việt đi vẫn chưa về.........Một ai đó chạy đến chỗ Linh:
- Này em, vừa rồi ở ngoài kia có một người bị ôtô đâm khi đi ngang qua đường, nếu anh không nhầm thì đó là bạn của em
Linh chạy đi theo anh chàng lạ, đến một chiếc xe cứu thương...Linh thấy Việt mặt đẫm máu, tay cầm một chai nước khoáng....Linh lên xe và đến bệnh viện với Việt.........Linh ngồi ngoài phòng cấp cứu hơn 5 tiếng đồng hồ
11h51 trưa
Ông bác sỹ đeo cặp kính trắng bước ra.
- Tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi đã làm hết sức mình. Chúng tôi tìm được một lá thư trong túi áo của anh ấy.
Bác sỹ đưa bức thư cho Linh và dẫn cô vào thăm Việt, vì hơn ai hết, ông biết đây sẽ là lần cuối Linh có thể nhìn thấy Việt. Việt nhìn rất yếu nhưng khuôn mặt của anh ấy có một cái gì đó thanh thản....Linh bóc bức thư ra và đọc
Linh à, vậy là 100 ngày của chúng ta đã hết rồi nhỉ. Anh rất vui khi có em ở bên những ngày vừa qua, và những gì em làm đã mang lại hạnh phúc cho cuộc đời anh. Anh nhận ra rằng em là một cô gái rất dễ thương, cho dù anh đã nhắc bản thân anh rất nhiều lần là không được nghĩ đến gì khác ngoài một trò chơi. 100 ngày hạnh phúc cũng sắp qua, nhưng anh vẫn muốn nói với em một điều...anh muốn làm bạn trai của em mãi mãi, anh muốn em luôn ở bên anh. cho anh những ngày hạnh phúc. Linh, anh yêu em!!!
11h58
Việt à...- Linh bật khóc-....Anh biết em đã ước gì khi em nhìn thấy sao băng không..Em cầu cho em có thể ở bên anh mãi mãi, em biết 100 ngày đã trôi qua, nhưng...nhưng anh không thể bỏ em..Em yêu anh...hãy quay về với em đi...Em yêu anh...
Đồng hồ chỉ 12h chiều....tim của Việt ngừng đập....và đó là ngày thứ 100...!
Đôi lúc hạnh phúc đang ở trước mặt mình, nhưng mình vẫn luôn tìm nó ở một nơi xa xôi nào đó, để rồi khi nó vuột khỏi tầm tay mình thì cũng là lúc mình nhận ra...đã quá muộn.....
-
08-12-2008, 03:18 AM #302
Junior Member
- Ngày tham gia
- Nov 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
Thang máy tình yêu
Toà nhà có bảy tầng, em làm việc ở tầng năm. Mỗi ngày hai bận lên & xuống bằng thang máy đều gặp anh. Em chưa bao giờ hỏi anh làm cho công ty nào. Chỉ biết rằng anh làm trên tầng 7 nhờ vào việc anh bấm nút số 7 trong bảng điều khiển thang máy. Cứ 8h sáng mỗi ngày, chúng mình lại gặp nhau & điểm tâm sáng bằng một nụ cười thật nhẹ cùng một cái gật đầu. Anh luôn bấm nút trên bảng điều khiển. 5 cho em & 7 cho anh. & im lặng cho đến khi có tiếng kính coong báo hiệu, em bước ra & anh lên tiếp. 5h chiều, em lại gặp anh. & xuống tầng 1 rồi mỗi đứa một đường. Nhiều hôm rồi, từ ngày em bắt đầu vào thực tập ở công ty Sao Việt trên tầng 5 toà nhà này. Chỉ vậy thôi mà sao khiến em khác đi nhiều quá.
*
“Em tên là My – Hà My, 20 tuổi chuẩn bị tốt nghiệp & hiện đang thực tập ở công ty Sao Việt”. Tự giới thiệu mình một cách ngắn gọn như vậy là cách mà em đã nói hàng chục thậm chí hàng trăm lần trước gương ấy vậy mà em không nói ra được khi đứng trước anh là sao? Sao anh không nói trước? Ờ mà khi anh nói trước, anh sẽ nói j` nhỉ? & em sẽ trả lời sao nhỉ? Em cũng chẳng biết, chẳng tưởng tượng ra nổi tình huống đó sẽ xảy ra thế nào nữa. Em thích tên anh là Hoàng hoặc Long cũng được. Em cũng thích tên Quân nữa, à không, con trai tên Quân thường là độn lắm! Hay tên Linh nhỉ? Em có thằng bạn thân tên Linh cũng hay ho lắm! Hay tên Hưng?
*
Em nhớ hôm đầu tiên em đến đây xin được thực tập ở công ty Sao Việt trên tầng 5, em đã gặp anh. Hôm đó anh mặc chiếc áo sơ mi bò. Em bị ấn tượng ngay lúc đó, em không biết tại sao nữa. Em thích cái cách anh mỉm cười & gật đầu nhẹ. Nó khiến em tự tin hơn rất nhiều. À quên, em chưa kể rằng em không ổn lắm khi đi thang máy. Căn phòng thang máy chật hẹp với 4 bề là gương khiến em hay bị mất tự tin & luôn phải gồng mình lên bởi cảm giác không lối thoát nếu bị tấn công. Buồn cười nhỉ? Nhưng bây h thì hết rồi bởi có anh. Em cũng hay tưởng tượng ra rằng nếu không có anh thì sao? Nếu muốn, em cũng có thể đến muộn hơn một chút hoặc về sớm hơn một chút là sẽ tận hưởng được cảm giác không có anh ngay, nhưng thú thật là em không đủ can đảm để thử cũng như cái can đảm để tự giới thiệu với anh: “Em tên là My – Hà My, 20 tuổi đang chuẩn bị tốt nghiệp hiện đang thực tập ở công ty Sao Việt...”.
*
Nam đón em mỗi chiều sau khi tan sở. Em leo lên sau xe Nam & không bao h dám ngoái đầu lại nhìn anh. Có một lần em thử ngoái đầu lại để rồi sau đó suốt cả đoạn đường về Nam phải hỏi em “Em sao vậy hả My?”. Em sợ lắm! Em & Nam yêu nhau đã được hai năm nay rồi. Nam rất tốt với em. Ở bên Nam em luôn có được cảm giác bình yên. Suốt hai năm học Cao đẳng của em, Nam ở bên như một buổi chiều chủ nhật vậy. Vắng lặng, bình yên, như một khuôn viên trong bệnh viện, như một đồng quê. Với Nam, em không bị bất cứ một đòi hỏi nào chỉ cần em vòng tay ôm eo Nam, tất cả mọi điều đều lùi ra xa hết, chỉ còn em & Nam. Chỉ có vậy! Đôi lúc, em cũng sợ em sẽ thoả hiệp với tất cả mọi điều vì cảm giác bình yên có được từ Nam. Em sợ em sẽ yêu như cách yêu của mẹ. Tức là yêu như đang thở vậy. Quan trọng nhưng lại mờ nhạt. Mẹ yêu bố như thế! & đến lượt em yêu Nam cũng vậy. Nam lặng lẽ ở bên em không nổi giận cũng không cuống quýt. Lặng lẽ đúng nghĩa. Còn anh? Khi anh yêu thì sao? Em nhìn lén môi anh, em tin lắm nhé, em tin là nếu anh yêu sẽ nồng nàn lắm, khi yêu, anh sẽ núi lửa lắm! Có đúng vậy không? Trời ạ! Em lại nóng ran cả mặt lên đây này!
*
Em kể với anh về Đức nhé! Đức là một đứa bạn thân của em đấy! Thực sự em rất muốn kể với ai đó về mối quan hệ của em & anh - rất kỳ lạ phải không anh? Cũng chẳng biết Đức sẽ phản ứng thế nào khi biết chuyện em yêu anh - người chưa từng nói chuyện với em. Phải nói là yêu thật rồi chứ không còn là thích nữa đâu. Em đã cố gắng gạt ra khỏi đầu mình cái ý nghĩ rằng em đã yêu anh. Thật không bình thường một chút nào! Không bình thường một chút nào cả! Những điều em biết về anh vỏn vẹn chỉ là số 7; 1,69m, cặp môi, nụ cười, cái gật đầu rất nhẹ,... quá ít & tất cả chỉ là hình ảnh không hơn. Nhiều nhất chỉ là mùi của anh. Phải, anh có một mùi rất đặc trưng. Em quen, quá quen với mùi đó. Lúc nào cũng muốn được hít căng lồng ngực mùi đó. Rất nhiều khi, em muốn chạm nhẹ, dù chỉ một ngón tay vào người anh. Rất nhiều khi, thật đấy! Em muốn lắm! Cái muốn gào lên thắt cả ruột. Nhưng anh đứng gần thôi mà như xa quá!
*
Đức bảo “Tớ biết My có sự thay đổi rất lớn từ khi My đi thực tập ở Sao Việt. Ban đầu tớ tưởng Nam thay đổi, bởi nếu Nam đứng bình lặng như thế, chắc chắn, My sẽ khác. & tớ đã đúng ở vế đầu”. Em bảo rồi mà, Đức rất hiểu em mà! Em kể về anh với Đức, anh biết Đức bảo j` không? Đức bảo “My say nắng thôi My ơi, đó không phải là tình yêu đâu”. Say nắng ư? Say nắng! Say - Nắng!!!
*
Còn một tuần nữa là em kết thúc đợt thực tập ở công ty Sao Việt rồi! Vậy là 3 tuần em đã quen anh, yêu anh – à không, là say nắng như Đức định nghĩa. Nhưng em nghĩ không phải là em say nắng đâu. Chắc chắn là một từ j` đó hơn cả say nắng cơ vì em đã quyết định phải có anh rồi. Đức bảo: “Còn Nam thì sao?” Em đáp “Đức muốn My cứ mãi mặc một cái áo đã chật với một cơ thể đang lớn ư? Dù cái áo đó đẹp, ấm nhưng nó chật chội với My quá rồi” Đức nói “Chắc j` cái áo mới đã tốt hơn?” Em im lặng. Liệu anh có khiến em hạnh phúc? Em hoang mang quá! Em bảo “My cũng không biết nữa”.
*
Em thực sự cũng không biết nữa. Hôm ấy, thang máy bị hỏng. Em & anh mắc kẹt trong đó. Anh đã nắm tay em & hỏi: “Em có sợ không?”. Trong bóng tối, em vẫn nhận ra anh, nhận ra mùi hương trên người anh. Em nhũn hết cả người ra. Hình như em đã ôm & hôn anh. Em không biết nữa, chỉ biết khi đèn sáng, thang máy hoạt động trở lại, em & anh lúng túng rời nhau ra. Khi thang máy dừng lại ở tầng 1, em vội vã chạy ra. Em leo lên sau xe của Nam & hôm đó là lần cuối cùng chúng mình gặp nhau. Hôm sau, hôm nữa em đi cầu thang bộ. Nam buồn lắm khi em nói là em muốn dừng lại chuyện tình cảm của em & Nam. Còn anh? Anh có đi tìm em không? Em hoàn thành đợt thực tập ở công ty Sao Việt rồi. Bây h em sẽ không trở lại toà nhà bảy tầng đó nữa đâu. Mỗi lúc đi qua toà nhà đó, em đều thấy ruột thắt lại. Trên tầng bảy kia, không biết có còn anh không? Mà thôi, tất cả chỉ như một cơn say nắng thôi, anh nhỉ? Em & anh gặp nhau đâu đó rồi mỗi đứa sẽ một đường nếu mai này gặp lại, biết đâu đấy! Mai này tính sau đi, em chỉ biết em đã từng có một mối tình thật lạ như thế! Vậy thôi, phải không anh?
-
08-12-2008, 03:25 PM #303
Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
ANH, EM VÀ ...MƯAMưa! Anh đạp xe thật nhanh, mắt nhìn dáo dác kiếm một chỗ trú. Kia rồi, một mái hiên khá rộng, anh chạy xe lên, suýt nữa tông vào xe em. Lần đầu tiên ta gặp nhau. Em nhoẻn cười.
“Cũng trú mưa à?”
“Ừ!”
Mưa! Tan trường, có hai đứa ngốc đội mưa chạy trên đường cười nắc nẻ.
“Anh cũng thích tắm mưa à?”
“Ừ, thích chứ!”
Mưa! Con đường lầy lội và trơn trượt…
“Hay anh nắm tay em nhé!”
“Không được. Nắm tay là hành động có ý nghĩa lắm đấy! Em sẽ chờ một bàn tay thật đặc biệt, bàn tay chàng trai em yêu sẽ đỡ lấy tay em.”
Mưa! Anh nhìn ra ngoài trời, mỉm cười…
SMS: “Nhóc, tắm mưa nữa không nào?”
“Không được rồi, em có hẹn rồi. Em chưa kể với anh nhỉ? Hì, em có bạn trai rồi đấy. Oách không?”
Mưa, em đi học đường xa, anh gọi điện thoại.
“Có đem áo mưa không đấy?”
“Không ạ, em có biết đâu, đang nắng tự nhiên lại đổ mưa…”
“Chờ đấy, anh đến đón.”
“Không cần đâu anh, em phone cho anh H rồi, anh ấy sắp đến, khỏi mất công anh nhé…”
Lại mưa! Em chia tay bạn trai.
“Em khóc đi…”
“Hì, không khóc. Khóc mà không có ai dỗ thì khóc làm gì nhỉ?”
“Anh đây này, anh dỗ cho.”
“Không được , mỗi người con trai chỉ nên dỗ dành một người con gái thôi. Hãy chờ cô gái của anh đến và đối xử tốt với người ta. Anh nhớ chưa!”
... và mưa!
Mưa! Lễ tốt nghiệp của anh, em cười dịu dàng.
“Chúc mừng anh tốt nghiệp!”
“Anh ra trường rồi, có nhớ anh không?”
“Nhớ chứ, nhưng còn gặp nhau mà anh, đúng không? ”
“Anh… yêu em nhé?”
… “Không được đâu, trước giờ em chỉ coi anh là anh trai thôi…”
Mưa! Thật ra thì có một điều anh chưa bao giờ nói, nhưng có lẽ anh không nên giấu trong lòng mãi nữa…
“Anh biết…, anh chỉ hỏi vậy thôi. Chứ thật ra em không đồng ý thì anh vẫn yêu em… Và đã yêu, từ rất lâu rồi…”
-
08-13-2008, 01:25 AM #304
Junior Member
- Ngày tham gia
- Nov 2015
- Bài viết
- 3
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
Tình yêu ơi, tình yêu ơi.................... post mãi chuyện tình yêu rồi, nhưng tình yêu là gì nhỉ? không hiểu, không biết, không nghe và không thấy............
-
08-13-2008, 02:39 AM #305
Silver member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 72
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
HoatinhyeU, một thứ hoa nồng nàn, lãng mạn, đằm thắm!Nhưng tình yêu là gì, một thứ vô hình trừu tượng.Chỉ khi nào bạn có một tình yêu chân thành, sâu nặng bạn mới hiểu, mới biết, mới nghe thấy những âm thanh kì diệu của tình yêu
-
08-13-2008, 04:27 PM #306
Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
ANH NHỚ EM !!!
Cô gái: Anh có thực sự yêu em không?
Chàng trai: Dĩ nhiên là thế.
Cô gái: Em muốn nghe anh nói điều đó.
Chàng trai: Anh không cần phải nói thế.
Cô gái: Tại sao không?
Chàng trai: Bởi vì…
Cô gái: Em chỉ muốn nghe anh nói bằng lời.
Chàng trai: Anh không thể.
Cô gái bắt đầu khóc và nói:
Vậy là anh không yêu em…
Cả hai tiếp tục bước đi trong im lặng. Họ về tới nhà cô gái.
Cô gái: Tại sao?
Chàng trai: Em thực sự muốn biết?
Cô gái (do dự): Vâng.
Chàng trai ôm cô thật âu yếm, hôn lên môi cô và thì thầm: “Bởi vì ba từ là không đủ”…
Anh nhớ em, nhiều lắm...:tanghoa:
-
08-13-2008, 10:11 PM #307
Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
Nó đã khóc, chỉ mong sao gió lạnh đêm tự thổi nước mắt của nó đi...Nhưng nó khóc xối xả, khóc như chưa thể được khóc...Nó trở về nhà...Online... cũng vẫn gặp anh sáng nick... Nó đã không còn thấy gì nữa...Vì anh đã vẫn không quan tâm nó...Nó đã không còn mạnh mẽ sau khi đã bị gục ngã...Vết thương lòng đối với nó giờ đây quá lớn, quá lớn...
Trách anh vì đã không đối xử tốt với nó, trách anh vì anh lại không giành cho nó tình cảm thật sự...Nhưng trách chính nó, vì nó đã không đối xử tốt với anh, trách nó vì nó đã quá yêu anh...Nhưng giờ... nó vẫn chẳng thay đổi... Nó vẫn yêu anh như thế... Nó không muốn anh đến với ai khác ngay trong lúc này... Có lẽ nó ích kỷ... Nó đã bị tổn thương... Nhưng không phải bởi anh đã làm nó tổn thương... Mà chính nó đã tự gây tổn thương...
Nó rất muốn anh được vui, và lại được hạnh phúc...Nhưng mỗi lần nhìn thấy anh vui thì nó lại thấy buồn, vì người làm anh vui lại không phải là nó...Nó đã tưởng rằng nó có thể làm anh vui...Nhưng hình như nó đã chủ quan vào chính bản thân nó...Nó chẳng làm được gì cả...Nó cũng sẽ chẳng trách anh nữa, vì anh là con trai. Và sẽ không có gì đáng ngạc nhiên khi anh lại đến với người con gái khác... Người đó đã có thể làm anh vui... Làm anh hạnh phúc...
Nó chỉ buồn vì anh đã thay thế nó quá nhanh, nó không thể thích ứng kịp... Anh đã quay ngoắt với nó mà không một lúc nào ngoái lại...Anh cũng không ngần ngại nói cho nó về anh và người đó, trong khi anh lại cũng biết rằng lúc ấy anh đã làm nó rất đau...Nhưng nó cũng vô lý, nếu anh không nói cho nó thì nó lại thấy rằng hình như anh đã giấu mình... Nhưng mà... giờ nó không còn là của anh...Không còn là người mà anh kể mọi chuyện...Nó buồn thật nhiều... Anh đã làm cho người ấy những điều mà trước đây anh chưa bao giờ làm cho nó. Anh đã nói sẽ bảo vệ người ấy nếu như anh đến với người ấy...Điều đó cũng càng làm cho nó trở nên đau đớn hơn...Vì anh chưa bao giờ cho nó biết anh sẽ sẵn sàng vì nó như thế...
-
08-13-2008, 10:35 PM #308
Silver member
- Ngày tham gia
- Sep 2015
- Bài viết
- 85
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
Nó buồn vì nó biết nó yêu anh, và càng buồn hơn khi biết mình ngộ nhận...Cái thứ tình cảm mà người ta gọi là tình yêu thì chỉ có một, còn những cái tương tự như tình yêu thì có rất nhiều...
Dẫu bây giờ nó đau, tim nó rỉ máu nhưng dẫu sao nó cũng đã cười, một nụ cười tuy gượng gạo, méo mó...Nó cười vì nó còn kịp nhận ra rằng những gì anh giành cho nó không phải là tình yêu mà có thể chỉ là một chút sao xuyến bất chợt, một tình cảm vu vơ, khác lạ. Nó cười vì nó biết một điều rằng, chắc chắn sau này, thế nào nó cũng tìm được một nửa của mình.Một tình yêu đích thực, chân thành và yêu nó như nó đã từng yêu anh...
-
08-14-2008, 05:00 AM #309
Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
http://**************/forum/showthread.php?t=88291
Đây là hội tình yêu, mời vào đây tham quan
-
08-14-2008, 04:07 PM #310
Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
MƯA VÔ TÌNH HAY GIÓ VÔ TÂM ...!
Đêm gió mùa chợt lạnh, trời bỗng đổ cơn mưa. Mưa như trút nước tràn ngập trên phố phường. Có một đôi tình nhân tấp vội vào một mái hiên ven đường. Vội vàng trú… Vội vàng tránh… Mưa…
Họ nép vào nhau dưới mái hiên, người con trai đứng lên phía trước như chắn che bụi mưa, không cho ướt bạn mình, nhẹ nhàng vòng tay ra đằng sau ôm chặt lưng cô gái.
Ngoài trời, mưa vẫn mưa… như trút…
Có hai bố con nhà nọ, người ướt nhẹp từ đầu đến chân đang đội mưa chạy đến. Mái hiên trở nên đông vui, mái hiên chợt như chật chội. Đôi tình nhân đứng lui lại, ông bố đẩy đứa con gái vào phía trong. Còn mình đứng phía ngoài, nửa bị mưa rơi ướt, nửa bị bụi mưa rơi.
Ngoài trời, mưa vẫn mưa… không ngớt…
Trên phố, có một người đàn bà nhỏ bé mặc áo mưa ướt sũng, lững thững đội thúng đi trong mưa. Khuôn mặt già nua ướt nhèm vì mưa hắt, người đàn bà tay như run lập cập, tiến lại gần cất tiếng run hỏi khẽ:
- Anh, chị ăn bánh mì không?
Anh thanh niên đưa mắt liếc nhìn, cô gái khẽ gật đầu.
- Bán cho cháu một cái. Còn bé gái, bé có ăn không?
- Dạ em không! Con bé cười nheo mắt. “Chú cũng không!” Ông bố khẽ gật đầu cười nói thay lời cám ơn.
Người con trai rút tờ 10.000 đồng: “Thôi, cô khỏi trả lại”. Tay nhận cái bánh bẻ làm đôi chia cho cô bạn mỗi người cầm một nửa. Bà bán bánh mì đưa mắt nhìn, rồi cúi xuống, lặng im không nói, cặm cụi cất tiền.
Ngoài trời, mưa vẫn mưa… rả rích…
- Này bà có cái áo mưa nào khác không?
- Có mỗi cái đang mặc thôi!
- Bán lại cho tôi. Tôi cho con bé mặc về không đứng đây nó ốm mất.
- Bán thì lấy gì mà đi. Mà mua thì trả bao nhiêu?
- Bán nhiêu thì bán.
- Lấy bảy nghìn nhé?
- Cái áo rách thế mà bán bảy nghìn à?
- Thôi mua thì năm nghìn. Không thì thôi vậy, tôi cũng chẳng muốn bán đâu.
Ông bố rút tờ 5000 đổi lấy chiếc áo mưa nhăn nheo, rách tả tơi lỗ chỗ mặc vội cho đứa con gái. Hai bố con lên xe, đứa bé núp đầu vào sau lưng bố tay vẫy chào đôi tình nhân nọ. Ông bố gồng mình phóng xe đi trong mưa gió. Bà bán bánh mì lấy tấm nilon đang bọc chiếc thúng trùm lên mình rồi đội mưa đi tiếp. Tiếng rao như nhỏ lại, cái bóng nhỏ khuất dần sau màn đêm mưa bão.
Gió ngày càng thổi mạnh, ngoài trời mưa vẫn mưa.. trắng xóa…
- Mưa như này biết bao giờ mới ngớt anh nhỉ?
- Chắc phải một lúc nữa em ạ.
- Mưa to quá!
- Ừ!
- Hay là anh gọi taxi cho em về trước đi. Đứng đợi như này biết đến bao giờ mới về được đến nhà.
- …
Người con trai như khựng lại đôi chút rồi cúi xuống đất tay nhặt tờ báo che vội lên đầu chạy ra đường đợi bắt xe cho cô gái. Mưa càng lúc càng to, đường phố như không còn bóng xe qua lại. Mưa càng lúc càng lớn, tờ báo nhỏ như không còn đủ khoẻ khoắn để che chắn những hạt mưa nặng trĩu đang rơi rớt trên đầu.
Anh chạy lên phía đầu phố. Cuối cùng thì cũng có ánh đèn xe xuất hiện. Taxi đến, cô gái bước lên xe ra về còn một mình người con trai ở lại. Mưa như to hơn và gió càng thổi mạnh. Anh đút tay vào túi quần lần tìm bao thuốc rút một điếu ra châm. Ánh lửa bừng loé lên nhưng rồi lại tắt lịm bởi mưa ướt tạt vào. Ném điếu thuốc xuống đất, anh đứng khựng người bồi hồi ngắm mưa rơi.
Ngoài trời, mưa vẫn mưa day dứt…
- Em về đến nhà rồi, anh cũng về sớm đi nhé. Về cẩn thận không ốm…
Xóa cái tin nhắn, dắt chiếc xe xuống vệ đường, người con trai phóng xe đi về “cẩn thận” trong màn mưa đêm trắng xóa. Gió thổi mạnh, những hạt mưa như đang òa vỡ và trở nên nặng trĩu, như trở nên bỏng rát và mưa như ngày càng nặng hạt…
Mưa vô tình, hay gió… gió vô tâm…
p/s: chỉ biết là chúng ta…anh và em… không là một!
Trứng rung Vulse Lovense đang là cái tên được nhiều giáo đồ yêu thích đồ chơi tình dục đương đại săn đón. Với thiết kế sáng dạ, khả năng thụt đẩy độc đáo và điều khiển từ xa qua app, Vulse Lovense...
Vulse Lovense dưới lăng kính người dùng: Ưu nhược điểm thực tế