Chủ đề: Câu chuyện tình yêu
-
09-04-2008, 10:30 PM #341
Silver member
- Ngày tham gia
- Nov 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
Bông hồng khô
... Nhưng lúc đó cô trẻ con quá, cô sợ nếu đến đó, ngồi đối diện với anh rồi cô không thể che giấu được sự thật rằng cô đã yêu anh...
Luyên lục tung đống sách báo bị vứt lung tung trên bàn. Cuốn giáo trình vừa hôm trước vẫn còn ở đây thế mà hôm nay đã không thấy đâu. Thực ra đó là cuốn giáo trình môn học từ kỳ học đầu tiên nhưng hôm nay cô cần kiểm tra lại một chút kiến thức để bổ sung vào bản báo cáo khoa học.
Bới tung cả giá sách lên mà vẫn chẳng tìm thấy cuốn giáo trình đâu, Luyên bực phát khóc. Rúc sâu xuống dưới gầm giá sách để lôi ra một thùng các-tông đựng sách cũ, Luyên thở phào nhẹ nhõm khi thấy cuốn giáo trình bị rơi xuống đây từ lúc nào. Trước khi đẩy chiếc thùng các-tông về vị trí cũ, Luyên bỗng tò mò vì một dải lụa màu đỏ thắm buông ngoài mép một cuốn sổ bìa đen cũ kỹ. Đó là cuốn nhật ký của cô khi mới là cô học trò trường huyện.
Ngày... tháng... năm...
Hôm nay mình nhận được một lá thư lạ trong hộc bàn. Có người muốn kết bạn với mình. Cũng thú vị đấy chứ. Cái Lan bảo mình lãng mạn viển vông. Lãng mạn cũng có làm sao đâu? Kèm theo đó là một lá thư viết trên giấy học trò. Nét chữ rắn rỏi nghiêng nghiêng viết bằng mực xanh đã hơi phai màu.
Ngày... tháng... năm...
Thư người ấy viết ngày càng dài. Hóa ra "người ấy" cũng có sở thích ép hoa khô giống mình. Cái Lan bảo con trai như thế là quá lãng mạn. Nó kết luận rằng không nên lấy chồng lãng mạn bởi anh ta sẽ không lo lắng cho gia đình, mà như thế thì người phụ nữ sẽ vất vả lắm! Sao nó lại nghĩ tới chuyện chồng con lúc này nhỉ. Mình còn bao nhiêu việc phải làm... mình còn phải học đại học nữa cơ mà!
Ngày... tháng... năm...
Hôm nay là ngày thứ 3 không có thư của "người ấy". Mình vẫn gửi thư nhưng chẳng có người nhận. Chắc "người ấy" bận? Hay ốm? Hay người ấy chuyển chỗ ngồi và không muốn liên lạc với mình nữa? Cũng tại mình hôm trước tự dưng lại gây chuyện với "người ấy". Giá như mình đừng trẻ con như thế!
Ngày... tháng... năm...
Hóa ra "người ấy" ốm. Thật lạ lùng, chỉ mình đến lớp sớm một chút hoặc người ấy về muộn một chút thôi là chúng mình sẽ biết mặt nhau. Thế mà cả hai lại không hề có ý định làm như thế. Cái Lan bảo mình "người ấy" hâm. Nó khẳng định: "Chỉ có hâm mới ngồi tưởng tượng đủ thứ chuyện viển vông như mày!". Ừ, có khi mình hâm thật đấy chứ!
Ngày... tháng... năm...
Cuối cùng thì giờ chia tay cũng đến rồi... Buồn quá... Mình chỉ muốn khóc. Ngồi trong lớp mà đầu óc cứ để đi đâu. Người ấy gửi tặng mình một đóa hồng nhưng ép khô. Hẳn người ấy đã rất cầu kỳ để làm một bông hồng khô đẹp đến thế. "Người ấy" muốn gặp mình để "nói một chuyện quan trọng". Mình có nên đến điểm hẹn không? Cuốn nhật ký kết thúc đột ngột.
Ép giữa hai trang cuối cùng là một bông hồng khô có thắt một dải ruy băng đỏ. Cành hồng được uốn khéo léo thành hình một trái tim nhỏ xinh. Luyên cầm bông hồng lên, từng cánh hoa rụng xuống tả tơi. Cô vẫn nhớ, ngày ấy cô không gặp "người ấy" dù cô có đến điểm hẹn. "Người ấy" đúng như cô hình dung, mắt sáng, trán cao, tóc bồng bềnh... Cô vẫn nhớ như in dáng ngồi bồn chồn và ánh mắt ngong ngóng ra cửa chờ đợi của "người ấy".
Cô ngồi khuất sâu trong góc quán và quan sát. Cô đã không đủ can đảm để bước đến và ngồi xuống trước mặt "người ấy". "Người ấy" đã ngồi chờ Luyên rất lâu. Sau ngày ấy, họ bặt tin nhau. Trước kia họ có hộc bàn làm điểm hẹn trao đổi, giờ cả hai đã rời đi mà chẳng để lại cho nhau một cái tên hay một dòng địa chỉ.
Luyên khẽ nhắm mắt, một giọt nước long lanh tràn ra. Giá như quay ngược lại được thời gian thì Luyên sẽ đến buổi hẹn đó. Nhưng lúc đó cô trẻ con quá, cô sợ nếu đến đó, ngồi đối diện với anh rồi cô không thể che giấu được sự thật rằng cô đã yêu anh. Bởi cô biết mình còn rất nhiều việc phải làm trước khi nhận lời yêu một ai đó.
Mọi người đều nói với Luyên rằng những chuyện tình học trò nhanh đến nhanh qua. Luyên cũng ngỡ rằng mình đã quên cho tới buổi chiều hôm nay, khi tay cô chạm vào bông hồng khô "người ấy" tặng thì cô mới biết mình chưa thể quên.
Một cách vô tình, Luyên tháo dải lụa đỏ ra khỏi cành hồng, một dòng chữ viết nắn nót bằng mực bi xanh: "Số điện thoại này sẽ luôn mở để chờ bạn: 091...". Trái tim Luyên run lên, đây phải chăng là sự sắp xếp của số phận khi cho cô có cơ hội gặp lại "người ấy" sau từng ấy thời gian xa cách? Liệu người ấy có còn chờ Luyên không? Cô không biết nhưng dù thế nào thì cô cũng sẽ không thể đánh mất cơ hội của trái tim mình thêm một lần nữa.
-
09-06-2008, 01:43 AM #342
Junior Member
- Ngày tham gia
- Nov 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
Chuyện có thật..............Lớp 12..:
Bạn cùng mấy quỉ nhỏ cùng bàn chuyển lên bàn 1 ngồi, xí mất cái chỗ mà bốn nương xinh đẹp đã án ngữ 2 năm qua với bao tình thân thiết, lý do vô cùng lãng xẹt: "bọn em mắt kém, xin thầy cho em lên bàn trên". Nghĩ ra thầy giáo cũng thật vô lý, bàn trên đâu phải bàn đầu tiên???
Mình "vô tình" hay để ý bạn, vì người đâu mà kì cục thế, rõ thông minh mà đầu lúc nào cũng như tổ chim, bạn đã không đẹp trai như những anh chàng HQ mình thường mơ, nhưng bạn thật kì lạ.............Biểu hiện tình cảm vô cùng đặc biệt của minh với bạn cũng vô cùng đặc biệt::banghead:
- Luôn gắn gép bạn với người khác.
- Giả vờ không bao giờ để mắt đến bạn.
- Giả vờ không nhìn thấy bạn khi đi cùng đám bạn.
Và rất nhiều điều ngu ngốc khác............
Mọi chuyện cứ thế trôi đi, và mình luôn thể hiện tình cảm với bạn một cách tuyệt vời như thế....:banghead:
24/6 năm ...:
Chỉ còn một tuần nữa là kết thúc những tháng năm học trò, trước mắt sẽ là những kì thi, những cuộc quyết chiến thì đúng hơn. Trong lòng thấy vấn vương một niềm nhớ tiếc......nhưng rồi những lo lắng thế chỗ cho tất cả.........mình cũng luôn thể hiện tình cảm như thế.......lúc nào cũng thế.......
30/6 năm......:
Chia tay lớp, thầy giáo dấu cảm xúc một cách vụng về bằng cách phát biểu thật ngắn gọn và ra về vì có việc gia đình.......Cả lớp ở lại, mình đã nghĩ gì trong lúc ấy??? có lẽ là không gì cả, có thể là sự luyến tiếc và mong chờ một điều kì diệu sẽ diễn ra........Trong một quãng ngắn nào đó của cảm xúc, mình định nói với bạn, mình định nói ra điều đó: "mình mến bạn lắm", một cái ôm thật chặt của tình bạn, một cái kiss vào má.....vv........Nhưng, cuộc sống mà, chẳng có điều kì diệu nào hết, mình không đủ dũng cảm để tạo lên điều kì diệu (có thể) đó...
30/7 năm ....
Cả lớp gặp mặt sau kì thi vất vả, chờ đợi và chờ đợi.........Gặp lại bạn, vẫn cách thể hiện cảm xúc y như thế...
Tháng 8 năm ....:
Mình và bạn đều đỗ ĐH, niềm vui và hân hoan mong chờ cuộc sống mới làm mình quên mất tất cả.......
Năm 1, 2 ...:
Gặp bạn một lần để rồi nhớ hàng tuần da diết, cả ngày chỉ muốn gọi tên bạn, nhắc đến bạn.......Nhưng cảm giác yên tâm, bạn vẫn ở đây mà, vẫn là của mình không đi đến đâu cả. Tina:"tôi tin b và n có gì đó đặc biệt, nhất định là như thế". Lời nói ấy đã làm hại mình, hay giúp mình nhỉ? một niềm tin giúp mình luôn nuôi dưỡng thứ cảm xúc vu vơ đó... nhật kí của mình đầy ắp hình ảnh của bạn, những hình ảnh mà mình tự xây lên bằng thứ cảm xúc mơ hồ, bằng tâm hồn mộng mơ.......không giới hạn.
Năm 3....:
Có thông tin bạn du học 7 năm, ol vào đúng ngày bạn gần đi..........mọi thứ như vỡ òa, đắng ngắt, ngọt ngào........lúc ấy và cả một năm về sau...Mình đã dũng cảm cho bạn biết, 2h ol mệt mỏi để cho bạn biết điều đó...
Năm 4 và sau nữa...
Tạm quên bạn với những lo toan về công việc và sự xuất hiện của một số cậu bạn mới, nhưng không đủ làm lên cái gì đặc biệt... Và thực tế và cuộc sống bon chen đã làm mình bớt đi những mộng mị, tuy nhiên, bất cứ lúc nào có thể trở về với cảm xúc thật, vẫn thấy hình ảnh của bạn xuất hiện, mình điên lên vì điều đó chứ không điên lên vì bạn nữa...
10/7 năm...:
Bạn về VN 2 tháng để nghỉ ngơi. Mình gặp lại bạn.......chả biết cảm xúc là gì nữa... chỉ muốn dành cho bạn một cái gì đó đặc biệt...muốn một cái gì đó...
Tất cả chỉ là điều ngu ngốc..........
-
09-06-2008, 02:24 AM #343
Junior Member
- Ngày tham gia
- Nov 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
Gửi bởi HoatinhyeU
-
09-06-2008, 06:04 PM #344
Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
Gửi bởi Trâu_KT
-
09-06-2008, 10:06 PM #345
Silver member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 14
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
" Cảm ơn đởi mỗi sớm mai thức dậy ! Ta được thêm ngày nữa để yêu thương"
-
09-06-2008, 11:01 PM #346
Silver member
- Ngày tham gia
- Sep 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
Lá và Cây ( sưu tầm)
- Cứ nghĩ đến việc Cây xem Lá như một ..... xa lạ sao thật khó khăn! Có lẽ Cây không biết Lá từng hạnh phúc thế nào khi biết được Lá có một chút gì đặc biệt, một chút gì khác hơn mọi người trong lòng Cây . Lá vẫn cố không tin, nên đã hỏi lại để nghe điều đó từ chính Cây, mặc kệ Cây có cho là Lá thật vô duyên.
Cây im lặng, khó hiểu, cái im lặng đó đáng sợ lắm Cây biết không? Lá biết về Cây nhiều hơn những gì Lá nên biết, hiểu Cây nhiều hơn những gì Lá nên hiểu, cảm nhận về Cây đau khổ nhiều hơn những gì Lá thấy được. Và cho đến bây giờ, Lá vẫn tự hỏi: “Liệu những gì Lá biết và cảm nhận có là sự thật? hay chỉ những đêm Cây ngủ mình với bóng đêm, với làn gió khẽ khẽ khiến Lá giật mình ? Rằng Lá đang phụ thuộc vào Cây ? ” chỉ vì chúng không phải là những lời tâm sự của Cây, mà là những câu chuyện vu vơ, những lời kể lại từ gió Lá bất chợt nghe được hay những lúc Cây say sưa với niềm vui mới và nói " Cây nhớ Lá " . Chưa bao giờ biết Cây thật sự nghĩ gì và muốn gì, Lá chỉ biết rằng...Cây là một ....mà Lá rất quý mến và mong những những ngày nắng không thiêu đốt được Cây, gió không quật ngã Cây, Cây đứng vững giữa đất trời như vốn Cây đã thế.
Lá không đủ mạnh mẽ để có thể cho Cây cảm giác bình yên, nhưng Lá cũng không quá yếu ớt để lúc nào cũng gây rắc rối cho Cây . Giữa chúng ta bao giờ cũng tồn tại một khoảng cách, không quá xa, cũng không quá gần, nhưng mãi mãi, Lá không bao giờ nắm lấy được, mặc dù Lá ở trên thân Cây nhưng Lá chưa bao giờ thuộc về Cây. Lá biết Lá sẽ chẳng bao giờ có Cây, vì thế Lá cứ muốn giữ nguyên khoảng cách ấy, chẳng muốn nó sẽ dài thêm…
Những ngày bên Cây - Lá có được niềm vui, có những khoảnh khắc hạnh phúc dù nhỏ bé. Mỗi khi thấy Cây vui đùa cùng gió, cùng nắng, Cây cười réo rắt trong niềm vui - Lá cũng vậy. Mỗi sáng Lá đón mặt trời cùng Cây, những tia nắng ban mai soi chiếu vào Lá và Cây đón chào ngày mới bắt đầu....để đêm về mình Lá ngồi với ánh trăng tàn nhớ Cây
Nói cho cùng thì Lá may mắn hơn rất nhiều , chỉ bởi vì Lá có Cây để bám vào, trong những ngày qua, có những kỉ niệm rất đẹp để nhớ, và có cả một tương lai rất dài để tiếp tục sống. Bên Cây - Lá thật nhỏ bé và .... Lá chưa bao giờ dám nói rằng Lá ..... Cây , bởi vì Lá luôn mong chờ nhận được chúng từ chính Cây , mà dù không như thế, Lá cũng chẳng muốn làm Cây phải bận tâm gì về Lá cả, chỉ là một chiếc Lá bình thường như bao chiếc Lá đang sống trên Cây.
Lá không xinh xắn, Lá không đáng yêu, và Lá biết Lá cũng chẳng là điều gì quan trọng với Cây . Với Cây , Lá chỉ là một chiếc Lá , thế thôi
Lá rời xa Cây không phải vì gió thổi bay, mà vì Cây không giữ Lá lại, Lá chưa bao giờ thuộc về Cây.
Lá nhớ những ngày bên Cây. ........
-
09-07-2008, 03:48 PM #347
Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
Chuyện kể về một mối tình thầm lặng
Lá nguyện cầu được sánh bước bên cây
Cây dẫu biết vẫn tỏ ra vô cảm
Mặc Lá buồn với mối tình đơn phương.
Qua đời Cây bao chuyện tình rực lửa
Lá dẫu buồn nhưng vẫn rất yêu Cây
Còn Cây ơi sao vô tâm đến thế?
Để Lá sầu, Lá cay đắng xót xa!
Có một ngày Cây bất chợt nhận ra
Trong đời mình cần bóng hình của Lá
Nhưng trong hai chẳng một ai nói cả
Cây ngại ngùng đành né tránh con tim.
Bao năm qua Cây vẫn cứ lặng im
Tìm lời giải cho tình yêu Cây - Lá
Bỗng xuất hiện Gió trong đời của Lá
Người sẵn sàng dám bày tỏ yêu thương.
Lá yếu mềm còn Cây thì nhút nhát
Lá đành lòng theo Gió để quên Cây
Mùa thu qua lặng lẽ tấm thân gầy
Cây thổn thức nhớ thương ngày có Lá
Cuốn theo gió lá xanh sao, vàng vọt
Rời xa cây lá xào xạc héo khô
Mất lá rồi cây ủ rũ đợi chờ
Đến một ngày chồi non lại thổn thức
-
09-08-2008, 01:50 AM #348
Silver member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 58
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
Gửi bởi shinichi
-
09-08-2008, 08:08 PM #349
Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
thanks!!!:cheers1:100%:ibbanana:
-
09-10-2008, 02:49 PM #350
Junior Member
- Ngày tham gia
- Aug 2015
- Bài viết
- 0
Ðề: Mỗi ngày một câu chuyện tình yêu....
CAFE SỮA & CAFE ĐEN
Vào quán uống nước, em luôn gọi café đen. Anh luôn gọi café sữa.
Người ta mang nước ra, luôn luôn nhầm lẫn. Anh café đen. Em café sữa.
Em nhanh tay đổi 2 món. Người bồi bàn đứng ngẩn ra, mặt đầy vẻ thắc mắc. Anh cười trừ. Đợi người ta đi, anh trách: “Sao không để người ta đi rồi em hãy đổi? Làm mất mặt anh quá!!!” Em cười phá lên: “Đằng nào cũng vậy. Đâu có gì mắc cỡ!”.
Em con gái mà lại thích café đen.
Anh con trai nhưng rất thích café sữa.
Em bảo café đen nguyên chất, tuy đắng nhưng uống rồi sẽ mang lại dư vị, mà nếu pha thêm sữa thì sẽ chẳng còn cảm giác café nữa.
Anh bảo café cho thêm tí sữa sẽ đậm mùi café hơn, lại còn cảm giác ngọt ngào của sữa…
Anh và em luôn thế. Khác nhau hoàn toàn.
Anh và em không yêu nhau. Đơn giản chỉ là bạn bè. Mà không, trên bạn bè 1 chút. Gần giống như tình anh em.
Nhưng em không chịu làm em gái anh. Em bảo, em gái có vẻ phụ thuộc vào anh trai, có vẻ yếu đuối, có vẻ… hàng trăm cái “có vẻ” và em không đồng tình.
Anh cũng không muốn anh là anh trai của em. Anh trai suốt ngày phải lo cho em gái, bị nhõng nhẽo, vòi vĩnh đủ thứ. Anh không thể kiên nhẫn.
Lâu lâu em hẹn anh ra ngoài đi uống café. Em café đen, anh café sữa.
Thỉnh thoảng buồn buồn anh lôi em đi vòng vòng, rốt cuộc cũng đến quán nước. Anh café sữa. Em café đen.
Anh có bạn gái. Bạn gái anh xinh xắn, rất dịu dàng, nữ tính. Đi với anh giống như 1 con thỏ non yếu ớt. Anh tự hào bảo, cô ấy không “ba gai”, bướng bỉnh như em.
Em có bạn trai. Bạn trai em đẹp trai, galant, luôn chiều chuộng em. Đi với em, anh ấy không bao giờ khiến em tức chết. Em kiêu hãnh khoe, anh ấy thực sự là chỗ dựa vững chắc.
2 cặp thỉnh thoảng gặp nhau. Em vẫn café đen. Anh luôn café sữa.
Bạn trai em nói, anh đổi ly cho em. Em không chịu, café đen là sở thích của em.
Bạn gái anh thắc mắc, anh không uống café đen như những người con trai khác. Anh nhún vai, café sữa hợp khẩu vị với anh.
Trong lúc nói chuyện, thường thường anh và em vẫn cãi nhau. Bạn trai em luôn là người hòa giải. Bạn gái anh dịu dàng nói anh phải biết nhường nhịn con gái.
Cuối cùng anh là anh. Em vẫn là em.
Anh chia tay bạn gái. Cũng có thời gian chông chênh. Nhưng anh không hối tiếc. Anh và cô căn bản không hợp nhau. Dù cô ra sức chiều chuộng anh, nhưng anh vẫn thấy thiếu thiếu cá tính gì đó. Mà cá tính thiếu ấy mới thật sự hấp dẫn anh.
Em chia tay bạn trai. Có một lúc cảm thấy trống vắng. Nhưng em không hối hận. Em và bạn trai không tìm được tiếng nói chung. Dù anh ấy không khiến em bực mình, ít khi gây sự với em. Nhưng em vẫn thấy thiếu thiếu. Mà “thiếu thiếu” ấy làm em chán nản.
Anh và em không hẹn mà gặp nhau ở quán café cũ.
Em gọi café đen.
Anh gọi café sữa.
Người bồi đã quen với 2 người. Anh ta không để nhầm chỗ nữa.
Anh yên lặng. Em cũng không nói. Đợi người bồi đi, anh kéo ly café đen về phía mình, đẩy ly café sữa về phía em.
Hôm đó 2 người uống thử “khẩu vị” của người kia.
Đêm ấy, anh nhắn tin cho em “Café đen hay thật! Anh bắt đầu thấy thích nó!”
Em nhắn tin lại cho anh “Café thêm sữa cũng rất tuyệt vời. Em sẽ uống café sữa…”
Sau đó em và anh luôn đi cùng nhau, bất luận ở đâu, em cũng luôn gọi café sữa cho em và không quên gọi café đen cho anh…
Café đen hay café sữa đều là café, phải không?
Tình yêu đắng hay tình yêu ngọt đều là tình yêu… chẳng phải sao???
Trong thế giới đồ chơi tình dục càng ngày càng hiện đại và đa dạng, máy rung kích thích âm vật OG Pop nổi trội như một biểu trưng của sự tinh tế, mạnh mẽ và đầy kích thích. Với thiết kế sáng ý, chức...
Trải nghiệm Máy rung kích thích âm vật khiến tôi không thể ngừng