Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Trang 7 của 122 Đầu tiênĐầu tiên ... 567891757107 ... CuốiCuối
Kết quả 61 đến 70 của 1219
  1. #61
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    3
    Cà phê hay cam vắt?

    ... Có lẽ chuyện của tôi với Đông cũng giống như ly cà phê kia, nếu đã không thích mà cứ cố uống thì chỉ càng cảm thấy đắng mà thôi...


    1. Ngày sinh nhật lần thứ 24, tôi - một cô gái bướng bỉnh trong mắt mọi người - bỗng thấy mình lẻ loi. Bạn bè cùng lứa hầu hết đã xây dựng gia đình, thậm chí có người đã sinh con. Duy chỉ có tôi vẫn sớm tối đi về một mình. Đôi lúc tôi tự an ủi rằng như thế càng tự do, nhưng cũng chẳng hiếm khi tôi tự thấy tình cảm của mình sao quá đáng thương.

    Buổi tối, Thuận rủ đi uống cà phê. Đó là một quán cà phê nhỏ hẹp nhưng dài hun hút. Không có gì đặc biệt khiến người ta chú ý tới cái quán cà phê nhỏ ấy ngoại trừ sự yên tĩnh nhiều khi tới u ám của nó.

    Thuận nói với tôi rằng cà phê ở đây rất ngon. Không giống như những nơi khác mua bột cà phê về pha, ở đây, chủ quán tự tay chọn, rang rồi xay cà phê theo một công thức đặc biệt nào đó.

    Tôi không sành về cà phê và không quan tâm nhiều tới cái quy trình phức tạp ấy, nhưng cũng thấy thú vị bởi cái cảm giác mình đang thưởng thức một điều đặc biệt nên không mấy khi từ chối theo Thuận tới đây.

    Lần đầu tiên đến quán, tôi cũng giả vờ sành điệu kêu một tách cà phê đen. Nhìn tôi nhăn nhó uống Thuận cười lớn mà chê tôi. Thuận gọi cho tôi một ly chanh muối và bảo: "Nếu Ly không thích điều gì thì cũng đừng vì sỹ diện mà cố. Nhất là với những thứ như cà phê, đã không thích thì càng cố càng thấy đắng!".

    2. Ba năm trời làm bạn cùng Thuận, hàng trăm lần cùng anh ngồi ở quán cà phê này và đã uống hàng trăm tách cà phê đắng nghét nhưng tôi vẫn chưa một lần nhận ra vị ngọt nơi đầu lưỡi sau mỗi ngụm cà phê. Tôi không nói cho Thuận nghe điều ấy bởi tôi sợ thừa nhận với anh rằng tôi đã sai.

    Trước Thuận, tôi luôn là cô gái bướng bỉnh. Tôi không thích Thuận hay bất cứ chàng trai nào nhìn tôi như một kẻ yếu đuối đáng thương. Ngày chia tay với Đông - mối tình đầu của tôi, tôi cũng đã ngồi ở đây với Thuận.

    Trong khi anh lặng lẽ nhìn tôi đầy thương cảm thì tôi như muốn nổi khùng lên. Tôi đã quát vào mặt Thuận, tôi yêu cầu anh đừng bao giờ tỏ thái độ thương hại ấy trước mặt tôi. Nhưng ngay cả khi đã chia tay Đông rồi tôi vẫn không thể quên được anh. Trong một góc khuất sâu của trái tim, tôi biết Đông vẫn lặng lẽ sống ở đó và thỉnh thoảng dày vò tôi bởi những ký ức xa xôi.

    Tiếng là chia tay nhưng chúng tôi vẫn ngồi chung phòng làm việc, ngày ngày vẫn nhìn thấy nhau và thi thoảng Đông vẫn gửi cho tôi một vài message. Mỗi lần như thế, dù cố gắng không bộc lộ ra nhưng con tim tôi lại leng keng gõ nhịp. Thi thoảng tôi cũng gửi cho Đông một vài email có những lời lẽ đầy kiêu hãnh. Trong thâm tâm tôi biết mình vẫn hy vọng một ngày anh sẽ trở lại.

    Tôi quan tâm tới cuộc sống và công việc của Đông. Tôi thấy mình tức tối khi anh bị sếp mắng mỏ, tôi thấy mình mệt nhoài mỗi khi anh phải làm thêm giờ và thấy lòng mình se sắt mỗi khi anh sánh bước cùng cô gái nào đó.

    3. Cho đến ngày hôm qua, khi Đông bước đến bên tôi và nhẹ nhàng trao cho tôi tấm thiệp hồng thì tôi gần như ngã quỵ. Tôi đã gượng cười, gượng nói để rồi hết buổi làm việc tôi lao về nhà, úp mặt vào gối mà không thể khóc. Thật lạ lùng là khi người ta quá đớn đau, người ta lại chẳng thể khóc. Chỉ đến khi ngồi trước Thuận, tôi lại mới thấy từng giọt nức nở đang lăn tràn trên gò má.

    Thuận ngồi đối diện mắt không nhìn tôi. Anh nhìn chăm chút vào từng giọt cà phê đang tí tách nhỏ xuống. Thuận cũng không lau nước mắt cho tôi, anh để mặc cho tôi tức tưởi mà cũng chẳng hỏi lý do.

    Tôi đã khóc thật lâu cho tới lúc dường như không còn nước mắt để khóc thì tôi dừng lại. Lúc ấy Thuận mới kêu cô nhân viên phục vụ lại, anh bảo: "Ly uống nước cam nhé, em đừng uống cà phê nữa, 3 năm uống nó không xúc cảm mà em vẫn chưa chán sao?". Bỗng dưng tôi muốn một lần làm khác những gì mình vẫn thường làm.

    Uống hết ly cam vắt vàng óng, dường như chuyện của Đông đã xa quá mất rồi. Có lẽ chuyện của tôi với Đông cũng giống như ly cà phê kia, nếu đã không thích mà cứ cố uống thì chỉ càng cảm thấy đắng mà thôi. Có lẽ Thuận nói đúng, chỉ cần tôi bớt đi một chút bướng bỉnh, tôi sẽ nhận ra nước cam phù hợp với mình hơn cà phê đen.

  2. #62
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Câu chuyện của bạn hay nhưng ... :-O11:

  3. #63
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Tình yêu là cốc nước trắng

    Tình yêu là cốc nước trắng
    Một chàng trai đưa cô bạn gái thân vào quán uống nước. Sau khi người phục vụ đặt hai cốc nước trắng lên bàn và đợi thì cô gái chợt đặt ra một câu hỏi:
    hongchampagne_ lanhdam
    - Đố bạn Tình yêu là gì?
    Chàng trai mỉm cười quay sang cô phục vụ và nói:
    - Chị cho em một ấm trà, một cốc cà phê đen, một cốc cà phê sữa, một ly rượu vang và một ly champagne.
    Sau khi mọi thứ đã được mang ra, chàng trai lấy ấm trà và uống chén đầu tiên. Anh ta nói:
    - Tình yêu như ấm trà này. Khi ta uống nước đầu sẽ rất đậm đà, nước thứ hai sẽ dìu dịu thanh thanh. Còn nước thứ ba thì sao?
    Tình yêu không như ấm trà bởi sau nước thứ ba ấm trà sẽ không còn hương vị ban đầu.
    Anh ta lại nhấp một ngụm cà phê đen và nói:
    - Tình yêu mang hương vị của cốc cà phê này. Lúc đầu có thể phải trải qua vị đắng nhưng dần dần vị ngọt và thơm sẽ ngấm dần vào mỗi người.
    - Nhưng tình yêu không như cốc cà phê sữa. Uống cà phê sữa ta sẽ cảm thấy ngay vị ngọt, vị ngọt của nó đến rất nhanh và đi rất nhanh. Còn tình yêu không như vậy.
    Dứt lời anh ta đổ cốc cà phê ấy đi và nói:
    - Tình yêu như ly rượu này, nó thật nồng nàn, ấm áp và êm đềm.
    Anh ta lại uống ly champagne.
    - Không! Tình yêu không thể là thứ nước khai vị chua loét này được.

    Chàng trai lo lắng vì không tìm được câu trả lời. Bất chợt anh ta nhìn thấy cốc nước trắng trên bàn. Anh ta reo lên.
    - Đúng rồi, hãy nhìn cốc nước kia, nó thật tinh khiết và giản dị. Rượu, cà phê và trà cũng phải bắt nguồn từ nước. Tình yêu cũng như vậy, cái nồng nàn, ngọt ngào, êm đềm và cay đắng cũng phải xuất phát từ lòng chân thành và những điều giản dị nhất. Bạn ạ!
    Tình yêu là cốc nước trắng.
    Cô gái ngồi im, đôi mắt mở to.
    Và rồi cô từ từ nhấc ly nước lên và từ từ đặt vào tay chàng trai.
    Chàng trai đã hiểu rằng, anh ta đã có một câu trả lời đúng...


    hongchampagne_lanhdam@yahoo.com

  4. #64
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Tặng một người 'không quen'

    Tình yêu là một thứ gì đó nhẹ nhàng thấm vào tim ta lúc nào chẳng biết, rồi cũng chẳng biết từ khi nào nó lẳng lặng trôi đi, chỉ để lại cho ta một chút vương vấn chẳng thể nào nguôi ngoai đi được.
    A|F
    Tặng một người bạn gái của A-F bài thơ này nè, "ấy" ơi, A-F luôn tin rằng ấy sẽ vượt qua tất cả, lại là "ấy" của ngày xưa một cô gái hồn nhiên, vui tươi luôn mang lại cho mọi người những điều thú vị. Cố lên "ấy" nhé!
    Chẳng hiểu vì sao mây lại khóc
    Gió lại buồn, và ngơ ngẩn trên cao
    Chỉ biết rằng trong tiếng gió rì rào
    Có lẫn cả "I Love You So Much" ​
    ***​
    Anh không là anh của ngày xưa
    Em thì vẫn là em ngày cũ
    Biết khi nào: Khi hoa là nụ?
    Anh lại quay về như những ngày xưa? ​
    ***​
    Con đường dài phía trước em đi
    Sẽ đầy những nhọc nhằn chờ em phía trước
    "Bâng khuâng đứng giữa trăm dòng nước
    Chọn một dòng hay mặc nước trôi đi?" ​
    ***​
    Và ngày mai em thức dậy với nụ hồng
    Mẹ đã mua và đặt trên bàn học
    Mặc chiếc áo mới mua, có những đường kẻ sọc
    "Rồi những ngay vui với cuộc sống lại về"!​
    ***​
    Rồi những ngày vui với cuộc sống sẽ lại về, công việc, bạn bè sẽ cuốn chúng ta đi vào cơn lốc cuộc đời, để cho chúng ta nhận thấy rằng chẳng có thời gian để mà buồn chán.
    Trái tim mỗi người có những bốn ngăn cơ mà? Hãy dành một ngăn cho gia đình, một ngăn cho bạn bè, một ngăn cho quê hương đất nước, và một ngăn cho một tình yêu. Nếu trong tim bạn chỉ dành cho riêng chỉ một người, nó cũng như một căn phòng chỉ được chiếu sáng bởi một ngọn nến. Nếu ngọn nến ấy không còn, căn phòng sẽ tối om. Nhưng nếu như tim bạn không chỉ có một người, thì nếu một ngọn nến tắt đi, sẽ vẫn còn nhiều nhiều những ngọn nến khác tiếp tục soi sáng trái tim của bạn... Nhớ nhé!
    Vài nét về blogger
    "Những chia sẻ bất ngờ đến từ tình yêu cuộc sống và tình yêu với ViP'S GS" - A|F nói về blog của mình

  5. #65
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    3
    Đen cho Em và Sữa cho Anh

    Vào quán uống nước, em luôn gọi café đen, anh luôn gọi café sữa. Người ta mang nước ra, luôn luôn nhầm lẫn. Anh café đen. Em café sữa.

    Em nhanh tay đổi hai món. Người bồi bàn đứng ngẩn ra, mặt đầy vẻ thắc mắc. Anh cười trừ. Đợi người ta đi, anh trách: “Sao không để người ta đi rồi em hãy đổi? Làm mất mặt anh quá!” Em cười phá lên: “Đằng nào cũng vậy. Đâu có gì mắc cỡ!”.

    Em con gái mà lại thích café đen.

    Anh con trai nhưng rất thích café sữa.

    Em bảo café đen nguyên chất, tuy đắng nhưng uống rồi sẽ mang lại dư vị, mà nếu pha thêm sữa thì sẽ chẳng còn cảm giác café nữa.

    Anh bảo café cho thêm tí sữa sẽ đậm mùi café hơn, lại còn cảm giác ngọt ngào của sữa…

    Anh và em luôn thế. Khác nhau hoàn toàn.

    Anh và em không yêu nhau. Đơn giản chỉ là bạn bè. Mà không, trên bạn bè một chút. Gần giống như tình anh em.

    Nhưng em không chịu làm em gái anh. Em bảo, em gái có vẻ phụ thuộc vào anh trai, có vẻ yếu đuối, có vẻ… hàng trăm cái “có vẻ” và em không đồng tình.

    Anh cũng không muốn anh là anh trai của em. Anh trai suốt ngày phải lo cho em gái, bị nhõng nhẽo, vòi vĩnh đủ thứ. Anh không thể kiên nhẫn.

    Lâu lâu em hẹn anh ra ngoài đi uống café. Em café đen, anh café sữa.

    Thỉnh thoảng buồn buồn anh lôi em đi vòng vòng, rốt cuộc cũng đến quán nước. Anh café sữa. Em café đen.

    Anh có bạn gái. Bạn gái anh xinh xắn, rất dịu dàng, nữ tính. Đi với anh giống như một con thỏ non yếu ớt. Anh tự hào bảo, cô ấy không “ba gai”, bướng bỉnh như em.

    Em có bạn trai. Bạn trai em đẹp trai, ga lăng, luôn chiều chuộng em. Đi với em, anh ấy không bao giờ khiến em tức chết. Em kiêu hãnh khoe, anh ấy thực sự là chỗ dựa vững chắc.

    Hai cặp thỉnh thoảng gặp nhau. Em vẫn café đen. Anh luôn café sữa.

    Bạn trai em nói, anh đổi ly cho em. Em không chịu, café đen là sở thích của em.

    Bạn gái anh thắc mắc, anh không uống café đen như những người con trai khác. Anh nhún vai, café sữa hợp khẩu vị với anh.

    Trong lúc nói chuyện, thường thường anh và em vẫn cãi nhau. Bạn trai em luôn là người hòa giải. Bạn gái anh dịu dàng nói anh phải biết nhường nhịn con gái.

    Cuối cùng anh là anh. Em vẫn là em.

    Anh chia tay bạn gái. Cũng có thời gian chông chênh. Nhưng anh không hối tiếc. Anh và cô căn bản không hợp nhau. Dù cô ra sức chiều chuộng anh, nhưng anh vẫn thấy thiếu thiếu cá tính gì đó. Mà cá tính thiếu ấy mới thật sự hấp dẫn anh.

    Em chia tay bạn trai. Có một lúc cảm thấy trống vắng. Nhưng em không hối hận. Em và bạn trai không tìm được tiếng nói chung. Dù anh ấy không khiến em bực mình, ít khi gây sự với em. Nhưng em vẫn thấy thiếu thiếu. Mà “thiếu thiếu” ấy làm em chán nản.

    Anh và em không hẹn mà gặp nhau ở quán café cũ.

    Em gọi café đen.

    Anh gọi café sữa.

    Người bồi đã quen với hai người. Anh ta không để nhầm chỗ nữa.

    Anh yên lặng. Em cũng không nói. Đợi người bồi đi, anh kéo ly café đen về phía mình, đẩy ly café sữa về phía em.

    Hôm đó hai người uống thử “khẩu vị” của người kia.

    Đêm ấy, anh nhắn tin cho em “Café đen hay thật! Anh bắt đầu thấy thích nó!”

    Em nhắn tin lại cho anh “Café thêm sữa cũng rất tuyệt vời. Em sẽ uống café sữa…”

    Sau đó em và anh luôn đi cùng nhau, bất luận ở đâu, em cũng luôn gọi café sữa cho em và không quên gọi café đen cho anh…

    Café đen hay café sữa đều là café, phải không?

    Tình yêu đắng hay tình yêu ngọt đều là tình yêu… chẳng phải sao?

  6. #66
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ben cũng đã từng yêu, và luôn mong cho người ấy được hạnh phúc, nhưng mong hơn cả là hình ảnh Ben vẫn ở 1 góc trong trái tim của người ấy.

  7. #67
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Em yêu anh

    [flash]http://newcinc.com/flash/Em_yeu_anh.swf[/flash]

    Em yêu anh bằng trái tim khát khao.
    Luôn mong cho đôi ta gần nhau mãi.
    Đi bên anh mà vẫn sao cách xa.
    Ta yêu nhau lòng không có nhau.
    Tim em u sầu người ơi anh có hay.
    Hãy nói em biết anh đã không còn yêu.

    Nhìn trong mắt
    mà biết anh không còn
    có bóng em trong đời,
    vì sao anh thay đổi?
    Và em biết những dấu yêu năm nào
    sẽ mãi không quay về, tình nay đã cách xa…

    Dẫu anh có yêu ai thì hãy nhớ đến nơi này,
    em ngày đêm thầm mong chờ anh mãi.

  8. #68
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    1
    Yêu một người

    Yêu một người là khi bạn trân trọng món quà người ấy tặng dù món quà đó chẳng đáng giá bao nhiêu.

    Yêu một người là khi bạn nhận ra rằng người ấy không chỉ thuộc về bạn mà còn thuộc về cả thế giới này, và dù thế thì người ấy vẫn quan trọng và ý nghĩa với bạn biết bao.
    Yêu một người là khi bạn nhận ra rằng trước mặt nhau, bạn và người ấy luôn là chính bản thân mình.
    Yêu một người là khi bạn thức dậy vào mỗi buổi sáng bạn cảm thấy rất hạnh phúc vì mình có thêm một ngày nữa để yêu và được yêu.
    Yêu một người là khi bạn nhận ra rằng người đó có ý nghĩa với bạn như một món quà của cuộc sống trao tặng. Và, món quà ấy muốn cùng bước đi bên cạnh bạn trọn cuộc đời này. Người ấy sẽ chia sẻ với bạn ngày và đêm, từ giấc ngủ đến những nỗi lo toan trong cuộc sống. Người ấy sẽ tìm thấy những bí mật trong bạn mà trên đời này chỉ có riêng hai người biết mà thôi. Và dù bạn có trốn đến tận phương trời nào thì người ấy cũng sẽ tìm ra bạn, để cho bạn một chỗ tựa an toàn vững chãi nhất với tất cả tình yêu thương độ lượng.
    Yêu một người là khi bạn nhận ra rằng mỗi ngày, người ấy sẽ cho bạn nhiều điều mới lạ hơn. Người đó sẽ mỉm cười với bạn bằng nụ cười chân thật, nói với bạn bằng giọng nói ngọt ngào, nhìn bạn bằng ánh mắt trìu mến và chăm sóc bạn bằng những cử chỉ gần gũi, yêu thương.
    Bên cạnh bạn, người ấy sẽ biến những thứ tầm thường, nhỏ bé trở thành vĩ đại. Người ấy sẽ cùng bạn mở rộng cánh cửa đến một tương lai hạnh phúc… Bạn đã bao giờ yêu một người như thế chưa?
    :conehead:

  9. #69
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    " Biết khi nào: khi hoa là nụ?". Em rất thích câu này, vì hoa ko là nụ, nên anh cũng không về, và tốt hơn sẽ là quên đi mọi chuyện. Rồi còn nhiều cái nữa sẽ lạ đến, mong là chị, em ko biết chị là ai,sẽ vượt qua đc.

  10. #70
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Bài thơ hay quá! :hat:

 

 
Trang 7 của 122 Đầu tiênĐầu tiên ... 567891757107 ... CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •