Ngồi lặng thing quán văng têng Anh một mình
Chẳng còn em nhưng vẫn kêu cafe đắng...

Bao năm rồi, ngồi góc quán quen a vẫn không quên đuợc hình bóng... VỀ ĐI EM NHÉ
Về đi em làng quê cũ
có con sông xưa vỗ về
Về ôm vai Mẹ yêu dấu
để được khóc như đứa trẻ thơ