Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Trang 1 của 3 123 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 28

Chủ đề: "Say nắng"?

  1. #1
    Ngày tham gia
    Dec 2015
    Bài viết
    0

    "Say nắng"?

    Mới biết một định nghĩa mới về "say nắng".Ai biết thì nói nhé? Không biết thì để giải thích cái nhỉ....hì hì định nghĩa này hay...

  2. #2
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: "Say nắng"?




    Trích dẫn Gửi bởi nhuantin
    Mới biết một định nghĩa mới về "say nắng".Ai biết thì nói nhé? Không biết thì để giải thích cái nhỉ....hì hì định nghĩa này hay...
    ơ chị NT bi giờ mới bít từ "say nắng" hả? tại chị mải làm quá không để ý thui mà:thumbup:

  3. #3
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: "Say nắng"?




    Trích dẫn Gửi bởi hlphuonganh
    ơ chị NT bi giờ mới bít từ "say nắng" hả? tại chị mải làm quá không để ý thui mà:thumbup:
    KO dám mải làm ko để ý đâu. Bật mí đê ê....ê

  4. #4
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: "Say nắng"?

    Say nắng là trời đang nắng, lẽ ra ở trong nhà thì lại đi ra cho mát thì lại ra hứng nên mới bị choáng ->say. Nhưng cơn say này hoặc là kéo dài không lâu, sau vài tiếng hay vài ngày thì dứt hoặc là kéo dài nhiều ngày và biến thành một cơn say khác. Cơn say này không ai cưỡng lại được. Đố biết là say gì?D:

  5. #5
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    2
    Ðề: "Say nắng"?

    Xin lỗi anh, em đã lầm!
    Em phải xin lỗi. Cơn say nắng của em qua rồi.
    Anh như cái nắng chói chang giữa trưa của xứ này, như mặt biển xanh ngắt loang loáng, cái mênh mông và thăm thẳm mà em rất thích được đằm chìm trong đó.

    Em ngây ngất trong cái vẻ đẹp ấy.
    Nhưng chỉ cần bước vào bóng râm, cái ngất ngây ấy qua đi. Không ra nắng thì ko say nắng. Không nhìn thấy thì không nhớ.
    Em cũng cố quên anh đi như thế.
    Xin lỗi anh, em không yêu anh đâu.
    Chỉ là chút đợi chờ, sự hụt hẫng khi bỏ đi những thói quen…Thói quen gọi điện cho anh khi trời tắt nắng, thói quen trên đường về rẽ vào, tần ngần đứng nhắn tin và đợi…

    Là thói quen được nhìn thấy anh hắng ngày, thói quen có cảm giác thấy gương mặt anh lấp ló nơi cửa.

    Em sắp hết cảm giác đó rồi.
    Đúng là sự bận rộn làm con người ta thấy hạnh phúc. Lúc rỗi rãi em thấy cô đơn và nghĩ đến anh nhiều.

    Mấy tuần qua em đã bắt đầu từ bỏ thói quen. Em bắt em phải làm những việc khác vào những lúc em thường gọi điện và nhớ đến anh. Không dễ, thật không dễ anh ạ.

    Thời gian trôi qua rất nhanh, và em chợt nhận ra rằng em vẫn có thể sống tốt nếu một tuần không hề gặp anh.

    Cả hai đang cố gắng. Anh từng bảo: chỉ hi vọng, nhưng không mong chờ gì cả.
    Bây giờ em đang làm tốt hơn thế: em cũng chả hi vọng gì nữa.
    Mọi hi vọng của em đang dồn vào sự nghiệp của em và tình yêu của em dành cho anh ấy.

    Em xin lỗi, em sẽ không gọi cho anh.
    Em xin lỗi, em sẽ không thể đến thăm anh khi anh ốm.
    Em xin lỗi, em sẽ không thể an ủi anh khi anh căng thẳng.

    Em muốn là người bạn tốt của anh. Rất tốt là đằng khác. Nhưng thời điểm này, tất cả những quan tâm đó chỉ làm mọi việc phức tạp hơn.

    Vậy hãy là người dưng một thời gian anh nhé.

    Một thời gian đủ để em quay lại với anh ấy, vun đắp cho anh ấy, nấu những món ngon cho anh ấy ăn, sà vào lòng anh ấy, và vuốt ve lên má anh ấy khi anh ấy ngủ.

    Tất cả những việc em vẫn hay làm trước khi anh bước vào cuộc đời em.

    Em bắt đầu hiểu tại sao người ta lại gọi đây là cơn say nắng. Nó sẽ qua rất nhanh. Em bắt đầu hiểu tại sao em không để đắm đuối với anh được. Vì dưới mái nhà kia, khi em bước qua cánh cửa ấy, em vẫn cảm nhận được mùi hương, giọng nói, tiếng cười của anh ấy.

    Anh ấy là người em cần, người em yêu, là hiện tại và tương lai của em.

    Còn cơn say nắng của em, đáng thương quá. Cái lãng mạn của em, đáng thương quá. Mới vài tuần trước đây em viết được những câu xé gan xé ruột cho anh. Thế mà bây giờ đọc lại em cảm giác thật ngốc ngếch. Giống như một đứa điên vậy.

    Em xin lỗi anh nhé. Anh cứ nhìn em thật dịu dàng nhé. Anh cứ chăm sóc em những lúc em bất ngờ nhất nhé. Cứ tiếp tục mang đến cho em những niềm vui nho nhỏ như thế nhé. Chúng sẽ là gia vị cho cuộc đời của em.

    Nhưng em sẽ không chết chìm trong nụ cười và ánh mắt của anh nữa đâu. Em sẽ tìm đến anh khi em cần một người bạn. Chỉ thế thôi.

    Năm mới đến rồi. Em có rất nhiều việc phải làm. Anh cũng thế. Cơn say nắng không đủ đánh bại tham vọng của cả hai chúng ta. Em mỉm cười nghĩ rằng: anh từng ghen tị với vị trí của em. Rất tốt, khi em bắt đầu cảm thấy em cao hơn một ai đó, em biết em không thể yêu người đó được.

    Vậy thì anh hãy chờ xem, em sẽ làm tốt hơn cả những gì anh nghĩ em có thể làm được.

    Em sẽ chỉ mãi là the little sunshine that you may walk on, but never reach or touch.

    Tạm biệt anh, cơn say nắng của em.

    TEARSUN 'BLOG

  6. #6
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    13
    Ðề: "Say nắng"?

    Blog này còn nữa, mà còn dài nữa cơ. Thấy khái niệm mới ngộ ngộ...

  7. #7
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: "Say nắng"?

    Cơn say nắng của em cũng thế! Em chỉ say trong ý nghĩ của em thôi! bỡi vì em biết em không thể đi xa hơn thế nữa!
    Mỗi khi sánh bước cùng ông xã ra phố, em tự chuốc lấy bực mình! mỗi khi mở miệng nói chuyện với anh, em tự chuốc lấy phiền phức! đôi khi em nói vài câu bong đùa, em bị dội ngay nước lạnh! và em cảm thấy cuộc sống sao chán thế này! nó nhạt nhẻo làm sao! không có chút hương vị hạnh phúc! và em bắt đầu say nắng, những cơn say câm lặng!
    Người ấy của chị đã kéo chị trở về! Còn anh ấy của em chẳng có gì để kéo em trở lại! nhưng em vẫn tự bảo với em rằng đó chỉ là những cơn say nắng! những cơn say nắng sẽ qua đi rồi lại đến ! sẽ không là vĩnh cửu! Em chấp nhận số phận em hiện tại ! thỉnh thoảng những cơn say nắng thoáng qua trong đầu óc giúp cho em có thêm nghị lực để sống tiếp cuộc sống này! thế thôi!
    NEKO 'BLOG

  8. #8
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: "Say nắng"?

    Thấy nhiều người "say nắng" quá!

  9. #9
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    2
    Ðề: "Say nắng"?

    Anh có thấy buồn cười không?
    Chúng ta nói chuyện bây giờ khách sáo thế. Toàn hỏi chuyện công việc, ăn uống. Toàn chuyện linh tinh. Phải đứng xa nhau hàng mét. Cái mục đích duy nhất và cuối cùng khi gọi điện cho nhau là nói nhớ nhau, thế mà cũng không nói được. Em muốn thành thực với anh đấy, muốn nói là nhớ anh đấy. Tại sao em lại không được phép chứ?

    Hôm trước em bảo: Em chưa bao giờ nghĩ là em có thể nói ra những câu này dễ dàng thế, chưa bao giờ nghĩ em lại có thể thành thực với ai đến thế. Em nằm xuống bãi sỏi, nhìn bầu trời đêm, khoan khoái hít thở khí trời, gió biển lồng lộng thổi tung tóc em. Anh nhẹ nhàng gỡ sợi tóc vương trên mặt em rồi bảo: thật khó để có thể kiềm chế lòng mình những lúc như thế này.
    Em phì cười: phải luyện tập chứ!
    Em ngồi dựa vào vai anh, thấy lòng bình yên lắm. Tất cả thắc mắc, suy nghĩ đã được cởi bỏ hết rồi…

    Tối đó về em nghĩ: Em có thể coi anh là bạn. và em đã có một đêm ngủ thật ngon giấc. Bên cạnh em, anh ấy nằm nghiêng, quàng tay lên eo em ngủ thật bình yên, miệng như đang nở một nụ cười…

    Người ta bảo phải chán chồng mới đi lăng nhăng được chứ. Em yêu cả hai đấy.
    Này nhé, nếu anh không cứ nhằm em mà trêu chọc thế thì chưa chắc em đã để ý đến anh đâu. Nếu anh không có đôi mắt đẹp và ánh mắt dịu dàng đến nhường kia dành cho em thì chưa chắc em đã phải nghĩ ngợi gì đâu. Và nếu như anh không cứ nhằm lúc em không để ý lại giơ tay vuốt sợi tóc trên mặt em xuống thì em đã chả bị ám ảnh đến thế. Và nếu như anh không ôm em…

    Nếu anh không làm tất cả những điều ấy, thì chắc chắn đến giờ này, dù anh ấy có bình thường, giản dị, vô tâm đến đâu, em cũng sẽ vẫn yêu anh ấy, sẽ vẫn coi anh ấy là tất cả.

    Vâng, ngay lúc ấy, ngay lúc chưa có chuyện gì cả ấy, em đã đi lang thang và khóc. Em đã có linh cảm. Em đã cảm thấy xúc động. Bối rối. Ngượng ngập. Thấy có lỗi. Đã muốn được tha thứ….Xin anh ấy hãy giữ em lại, đừng để trái tim em đi hoang như thế… Em đã mong anh ấy sẽ ở đấy, vòng tay lấy ôm em, an ủi em. Và nói với em rằng: mọi thứ rồi sẽ ổn, anh sẽ không bao giờ rời xa em...

    Em đã xin với biển, hãy mang đi, rửa sạch đi tất cả những rung động này…Vậy mà tất cả những gì biển làm, đó là mang anh đến và khuấy động cuộc đời em.

    Mà tại sao anh lại ôm em cơ chứ?

    You are irresistable…

    Giá mà anh gặp em ba năm về trước…
    Em nheo mắt cười và bảo: ừ, nếu thế thì thích thật đấy. Nhưng mà muộn mất rồi!

    Ôi, giờ đây em ước ao biết bao đó chỉ là một nói đùa …

    Anh đã cầu chúc vợ chồng em hạnh phúc trăm năm cơ mà?! Anh đã mong cho em luôn được hạnh phúc và yên bình cơ mà?! Vậy tại sao anh lại làm tất cả những điều ấy và nói những câu ấy. Em làm sao có thể không nghĩ, không thao thức, không chờ đợi được cơ chứ?

    Chính anh đã bảo tất cả chúng ta chỉ là con người thôi mà. Con người có cảm xúc, và cảm xúc không phải lúc nào cũng kiềm chế được. Nhưng hành động thì phải kiềm chế, để không gây khổ đau cho người khác. Lời nhắc nhở cho cả em và anh đấy. Thế mà anh và em đang thực hiện lời nhắc ấy tốt quá nhỉ…

    Rồi sẽ đi về đâu đây…

    Nhanh quá, tất cả diễn ra nhanh quá…Như một giấc mơ…một giấc mơ quá ngọt ngào mà anh không muốn tỉnh dậy…Nhưng chúng ta đang sống trong hiện thực em à….

    Mỗi lần nghe thấy tiếng mở cửa, em lại ngoái ra… mong ước đó là anh. Dẫu biết rằng chỉ là vô ích…

    Anh hãy cho e một lối thoát được không?
    TEARSUN 'BLOG

  10. #10
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: "Say nắng"?

    Ngày đó sắp đến. Mọi thứ đã được sắp xếp.

    Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cô ta cũng vậy. Giống như một luồng sáng vụt qua, quá nhanh, quá bất ngờ. Không thể quay trở lại.

    Họ gặp nhau chỉ một lần. Trong một nháy mắt ngắn ngủi. Bốn mắt nhìn nhau. Cả hai bỗng thấy ngượng ngùng và quay đi. Cả đêm thao thức nghĩ về người ta. Một ngọn lửa nhen nhúm trong lòng cô ấy, giục giã cô ấy làm một điều gì đó.

    Đường đến nhà anh ta rất xa. Cô ấy không thể hiểu được mình đã đến được đó bằng cách nào. đừng tần ngần trước cửa, chìm đắm trong những suy nghĩ lộn xộn. Anh ấy xuất hiện rất nhanh, có lẽ đã chạy vội xuống từ cầu thang. Gương mặt anh ấy như đang chờ đợi điều gì. Cô ấy thầm thì: Không ai ở nhà cả, trời đang mưa rất to, em cảm thấy rất sợ, chỉ muốn nói chuyện với ai đó….đã nghĩ về anh…Và cô ngất đi trong vòng tay của anh…

    Anh đứng ở đó, con người của quá khứ rất xa. Cô ấy vẫn còn nhớ rất rõ gương mặt của anh, dù đã bao nhiêu năm qua. Cô thấy sợ, không thể nào dám nhìn thẳng vào mắt của anh. “Tại sao?” đôi mắt dường như muốn hỏi. “Em không biêt” Cô ấy hét lên. Và tự nói với mình “Em không nghĩ em có thể yêu ai như cách em đã yêu anh…em đã không bao giờ có thể yêu ai một cách dễ dàng… em điên mất” Và mọi thứ mờ đi…

    Có lẽ nên để mọi thứ bình yên, hãy tiếp tục với quyết định ấy…cô ấy có nên thay đổi và phá bỏ tất cả không? Ngọn lửa ngày càng rực đỏ, thôi thúc cô ấy chiến đấu, phản kháng. Tại sao tất cả những khao khát này nhưng cô ấy lại cảm thấy bất lực, vô dụng và bị cầm tù?...

    Và cô ấy giật mình tỉnh dậy…nhìn thấy một thiên thần đang ngủ say…Trong vô vọng, cô ấy biết sẽ luôn tìm thấy sự bình yên ..mãi mãi…

    ....
    ..............
    ........................

    Những gì xảy ra trong giấc mơ một năm về trước, có phải chúng đang trở thành sự thật? Đó có phải sự cảnh báo trước? Thực sự mình đang đi vào con đường mà mình khinh bỉ nhất. Mình thực sự cảm thấy bị cầm tù, bó buộc sao? Đang cảm thấy cần một điều gì đó hơn cuộc sống hiện tại sao?

    Tại sao tất những khao khát này nhưng vẫn cảm thấy bất lực?

    Tại sao điều này lại xảy ra với mình?

    Bao năm qua, lúc bên anh và cả lúc xa anh, em chưa bao giờ có một người đàn ông nào khác trong lòng. Em tự hào rằng em tình yêu của mình mạnh hơn tất cả. Em tự hào rằng mình là người phụ nữ chung thủy.

    Có lẽ em thích anh ấy…Em không biết nữa, có lẽ anh ấy không đặc biệt đến thế. Có lẽ chỉ là một cơn say nắng và sẽ qua mau thôi. Em đã bắt đầu không cảm thấy nhớ anh ấy...

    Hãy cho em ít thời gian. Em sẽ quay trở lại...
    TEARSUN 'BLOG

 

 
Trang 1 của 3 123 CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •