Các bác hãy chia sẽ những bài thơ hay sưu tầm được cùng mọi người nhé. TK các bác ?




Khu vườn yên tĩnh



Khu vườn yên tĩnh
Cuối mùa thu,
Những ký ức mong manh ùa về
Chẳng theo xếp đặt

Thoảng đâu đó quanh đây
Những giọt nước mắt
Rơi giữa vô trùng chưa chạm đáy thời gian…
Chiếc lá trên cành cây cũng đã chớm tàn
Rồi sớm mai tỉnh dậy có thể sẽ bay đi mất
Nên những kỷ niệm này
Làm sao là thật???
Khi có một người bỗng muốn lãng quên
Rồi sẽ nhận ra đó chỉ là thói quen
Khi một ngày hai tư giờ
Chia đều cho công việc…
Rồi cũng đôi lúc giật mình vì thói quen hay luyến tiếc???
Lại lạc mất mình
Nơi khu vườn yên tĩnh
Cuối mùa thu.





Chớm thu

Chớm thu lành lạnh nỗi sầu
Mưa rơi mỏng mảnh đục ngầu mắt ai
Bán cuộc tình, nắng thu phai
Mênh mang gió hát qua vai thiên đường

Chớm thu sương vắt phố phường
Con chim lạc giọng vô thường khúc ca
Tìm về chốn cũ phôi pha
Để nghe nước mắt vỡ òa pha lê

Chớm thu sực tỉnh cơn mê
Bàn chân buôn buốt lối về lá rơi
Người đi lẻ bóng mình tôi
Bóng thu ôm bóng phai phôi ngậm ngùi...


Mưa

Ta nghe nằng nặng hạt mưa
Rơi quanh mi mắt cho vừa niềm đau

Ta nghe hơi thở rơi mau
Thương câu thề hẹn nhuốm màu chia ly

Chiều nay mưa phía người đi
Chiều nay mưa phía tình si nghẹn ngào …


Lục bát cho đời



Gương đời, soi... lắm bão dông
Ta nhìn ta, thấy còn không nụ cười?
Nhân đôi để được rõ mười
Soi gương nhận lại mặt người - là ta!

Mưa về tháng sáu - mưa qua...
Phập phồng là tiếng phố xa - phập phồng
Hạ rồi... lòng vẫn Thu, Đông
Thời gian trôi mãi mà không chịu dừng!

Ngoài kia rộn rã như Xuân
Trong ta là cả nghìn lần tuyết rơi
Gương đời, lắm nỗi chơi vơi
Về đâu nhặt lại nụ cười - vô tư?

Hình như
Là chút hình như...
Ta trong ta một thoáng
Ừ! Tìm quên...
Nhận gì năm tháng mông mênh
Nhớ gì những thuở chông chênh xa vời?

Mong sao biển hoá nương đồi
Cho bao mơ ước không rời - rời xa!

Tuổi đời vời vợi trôi qua...
Để bao vàng, đá lẫn hòa vào nhau!

Gương đời, soi... lắm bể dâu
Có khi tóc lại bạc màu - ngu ngơ...
Ghép từng câu, chữ thành thơ
Dấu vào trong đó ước mơ... không thành!

Sự đời lắm chuyện đành hanh
Bao điêu ngoa cứ để dành... tặng nhau!

Dại - khôn, khôn - dại... bạc đầu!
Giữ trong niềm nhớ nỗi sầu tìm quên!