Chào mừng đến với Diễn đàn Dân Kế Toán - Kế toán tổng hợp thực tế.
Trang 1 của 3 123 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 21
  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0

    Nếu thời gian quay trở lại…

    Chuyện bắt đầu từ ba năm về trước…

    Ngày đó, ở tuổi xuân thì, em xinh đến nỗi mà bất cứ chàng trai nào cũng ghen tị khi thấy tôi chở em đằng sau chiếc xe đạp cọc cạch của tôi.

    Em yêu tôi, tình yêu của cô bé sinh viên năm nhất lần đầu lên thành phố học đại học. Tình yêu của chúng tôi đẹp và kéo dài trong hạnh phúc cho đến khoảng bốn năm sau đó, khi tôi kết thúc thời kỳ sinh viên và bắt đầu đi làm.

    Bước vào môi trường mới với nhiều điều hấp dẫn và mới lạ, những mối quan hệ mới cùng với tính ham chơi bộc lộ rõ nơi tôi làm tôi ngày càng xa lánh em. Trên danh nghĩa, em vẫn là người yêu của tôi, nhưng bên cạnh em, tôi còn có nhiều người con gái khác nữa. Thời gian tôi dành cho em ít dần. Em buồn nhưng không nói và cũng không đòi hỏi gì ở tôi cả. Em chỉ âm thầm ngồi trên sân thượng và khóc một mình, chuyện này mãi sau này tôi mới được biết qua cô bạn chung nhà trọ với em.

    Thời gian trôi, tôi cứ sống đong đưa như thế và làm em rơi không biết bao nhiêu nước mắt. Tôi gây nhiều đau khổ cho em mà chẳng lúc nào rảnh để mà lưu tâm đến điều đó. Em vẫn yêu tôi và mòn mỏi vì tôi. Thứ 7, chủ nhật hay các ngày lễ, em không phải là lựa chọn hàng đầu của tôi. Chỉ khi nào bất chợt nhớ đến hay rảnh rỗi, tôi mới đến thăm em.

    Rồi một ngày của 3 năm về trước - ngày tôi chẳng thể quên... Hôm đó, bỗng dưng thấy lòng buồn buồn, sau hồi lang thang, tôi lại ngạc nhiên khi thấy mình đứng trước cửa nhà trọ của em. Sau một lúc thật lâu cô bạn của em ra mở cửa và báo rằng em đang nằm viện và hôn mê sâu vì một căn bệnh ngặt nghèo.

    Sao vậy nhỉ? Quen em đã lâu mà tôi có thấy em có bệnh gì đâu? Hay là bạn bè em nói gạt để trừng phạt tôi?

    Tôi như người mất hồn chạy như bay đến bệnh viện.

    Em nằm đó, vẫn hôn mê sâu, bác sỹ bảo em khó có thể tỉnh lại được. Người tôi sụp xuống mà không biết mình phải làm gì, sao em lại ra nông nỗi này cơ chứ?

    …Đó là lần cuối cùng tôi nhìn thấy em, em không bao giờ tỉnh lại. Em đã ra đi trong thanh thản, từ giờ em không còn phải buồn, phải khóc vì tôi nữa… Nhưng tôi thì sao? Tôi mãi mãi không thể chuộc lại lỗi lầm của mình đã gây ra cho em.

    “Giá mà”… hai từ này không biết được lặp lại bao nhiêu lần từ miệng tôi. Đã 3 năm từ ngày em mất, tôi vẫn như người mất hồn mỗi khi kỷ niệm về em ập đến.

    Sao đến khi mất em rồi tôi mới biết: người tôi yêu chỉ là em thôi?

  2. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Nếu thời gian quay trở lại…




    Trích dẫn Gửi bởi Nam Tước
    Chuyện bắt đầu từ ba năm về trước…

    Ngày đó, ở tuổi xuân thì, em xinh đến nỗi mà bất cứ chàng trai nào cũng ghen tị khi thấy tôi chở em đằng sau chiếc xe đạp cọc cạch của tôi.

    Em yêu tôi, tình yêu của cô bé sinh viên năm nhất lần đầu lên thành phố học đại học. Tình yêu của chúng tôi đẹp và kéo dài trong hạnh phúc cho đến khoảng bốn năm sau đó, khi tôi kết thúc thời kỳ sinh viên và bắt đầu đi làm.

    Bước vào môi trường mới với nhiều điều hấp dẫn và mới lạ, những mối quan hệ mới cùng với tính ham chơi bộc lộ rõ nơi tôi làm tôi ngày càng xa lánh em. Trên danh nghĩa, em vẫn là người yêu của tôi, nhưng bên cạnh em, tôi còn có nhiều người con gái khác nữa. Thời gian tôi dành cho em ít dần. Em buồn nhưng không nói và cũng không đòi hỏi gì ở tôi cả. Em chỉ âm thầm ngồi trên sân thượng và khóc một mình, chuyện này mãi sau này tôi mới được biết qua cô bạn chung nhà trọ với em.

    Thời gian trôi, tôi cứ sống đong đưa như thế và làm em rơi không biết bao nhiêu nước mắt. Tôi gây nhiều đau khổ cho em mà chẳng lúc nào rảnh để mà lưu tâm đến điều đó. Em vẫn yêu tôi và mòn mỏi vì tôi. Thứ 7, chủ nhật hay các ngày lễ, em không phải là lựa chọn hàng đầu của tôi. Chỉ khi nào bất chợt nhớ đến hay rảnh rỗi, tôi mới đến thăm em.

    Rồi một ngày của 3 năm về trước - ngày tôi chẳng thể quên... Hôm đó, bỗng dưng thấy lòng buồn buồn, sau hồi lang thang, tôi lại ngạc nhiên khi thấy mình đứng trước cửa nhà trọ của em. Sau một lúc thật lâu cô bạn của em ra mở cửa và báo rằng em đang nằm viện và hôn mê sâu vì một căn bệnh ngặt nghèo.

    Sao vậy nhỉ? Quen em đã lâu mà tôi có thấy em có bệnh gì đâu? Hay là bạn bè em nói gạt để trừng phạt tôi?

    Tôi như người mất hồn chạy như bay đến bệnh viện.

    Em nằm đó, vẫn hôn mê sâu, bác sỹ bảo em khó có thể tỉnh lại được. Người tôi sụp xuống mà không biết mình phải làm gì, sao em lại ra nông nỗi này cơ chứ?

    …Đó là lần cuối cùng tôi nhìn thấy em, em không bao giờ tỉnh lại. Em đã ra đi trong thanh thản, từ giờ em không còn phải buồn, phải khóc vì tôi nữa… Nhưng tôi thì sao? Tôi mãi mãi không thể chuộc lại lỗi lầm của mình đã gây ra cho em.

    “Giá mà”… hai từ này không biết được lặp lại bao nhiêu lần từ miệng tôi. Đã 3 năm từ ngày em mất, tôi vẫn như người mất hồn mỗi khi kỷ niệm về em ập đến.

    Sao đến khi mất em rồi tôi mới biết: người tôi yêu chỉ là em thôi?
    Buồn lắm phải ko anh??

    Cái j mình mất đi khi ấy mình mới thấy cần thì đã quá muộn

    Em thấy " nhà kế" mình sao lắm người gặp cảnh éo le trong tình củm quá

    :sweatdrop:

  3. #3
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Nếu thời gian quay trở lại…

    Có bên mình mà k biết giữ thì mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc.

  4. #4
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    23
    Ðề: Nếu thời gian quay trở lại…




    Trích dẫn Gửi bởi myloves
    Có bên mình mà k biết giữ thì mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc.
    Em biết nói thế thì tôi mong em hay suy nghĩ kỹ càng rồi hãy quyết định nhé.
    :happy3::book:

  5. #5
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Bài viết
    0
    Ðề: Nếu thời gian quay trở lại…




    Trích dẫn Gửi bởi Nam Tước
    Em biết nói thế thì tôi mong em hay suy nghĩ kỹ càng rồi hãy quyết định nhé.
    :happy3::book:
    Cả 2 đều phải cố gắng chứ, 1 người cố gắng sao được. Ai cũng có cái tôi của mình mà.
    Hiii...đành chấp nhận là 2 đường thẳng song song k bao giờ gặp nhau.

  6. #6
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Nếu thời gian quay trở lại…




    Trích dẫn Gửi bởi myloves
    Cả 2 đều phải cố gắng chứ, 1 người cố gắng sao được. Ai cũng có cái tôi của mình mà.
    Hiii...đành chấp nhận là 2 đường thẳng song song k bao giờ gặp nhau.
    Trên đời này cuộc sống của 2 con người không thể là 2 đường thẳng song song được đâu.
    Một ngày nào đó họ sẽ gặp lại nhau. Và khi đó mọi chuyện đã rồi. Có nối tiếc cũng không được gì.
    Vì vậy hãy sáng suốt trước khi quyết định 1 việc quan trọng trong đời mình.

  7. #7
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Nếu thời gian quay trở lại…

    _ Có hàng ngàn , hàng vạn cái đau khổ trong tình yêu , manhhy78 không đến nỗi phải ra đi lặng lẽ như bạn gái nói trên , nhưng manhhy78 cũng trải qua 1 cảm giác đau khổ đến tột cùng khi người yêu lặng lẽ từ bỏ khi mình bị tai nạn ...
    _ CHỈ CÓ TRONG NHỮNG LÚC KHÓ KHĂN NHẤT MỚI BIẾT TY LÀ GÌ ...

  8. #8
    Ngày tham gia
    Nov 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Nếu thời gian quay trở lại…

    Cái mình đang có thì không bao giờ tôn trọng, khi mất đi nó mới đáng quý.
    Con người đúng là thật tham lam, khi đã có cái này thì lại muốn thêm nhiều cái khác nữa, và trong tình yêu cũng thế.

  9. #9
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Nếu thời gian quay trở lại…

    hãy biết quý trọng những gì mình đang có
    để không phải hối tiếc lúc chia xa
    bởi khi qua rồi mà ta mới hối tiếc
    thì cũng chỉ là tự gây đau khổ mà thôi
    SỐNG CHỌN VẸN TỪNG NGÀY
    HÃY SỐNG NHƯ NGÀY MAI TA SẼ CHẾT

  10. #10
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    0
    Ðề: Nếu thời gian quay trở lại…

    Con tim ngoan ơi, ngày mai mưa thôi rơi
    Ngày mai đôi mắt thôi ướt mi sầu em hỡi
    Chia giấc mơ mà thâm tâm ngóng chờ
    Trọn đời anh chỉ yêu một bóng hình
    Chất chứa nỗi nhớ, hằn sâu trong con tim
    Phút giây rời xa ánh mắt nào đau nhói
    Nụ hôn trong yêu thương, vòng tay sao vấn vương
    Từ em đi hoài xa vắng

    Thầm mong em còn đây, thầm mong em ngày xưa
    Là áo trắng giấc mơ phút giây anh thẫn thờ
    Là tóc mây chiều, là ánh mắt thương yêu
    Là bờ môi trong ngần câu hát
    Tình em dịu êm, tình anh trào dâng
    Ngọn sóng vỗ bước chân hát cho vơi nỗi sầu
    Em biết xa rồi mà chỉ yêu người thôi
    Dòng đời lên đêng tình nổi trôi

    Mong cơn mưa thôi về trên phố xưa
    Ngày mai bình minh trời rực sáng
    Mong cho em với bao niềm vui
    Còn trong ta là mãi mãi

 

 
Trang 1 của 3 123 CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •